Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Hiện giờ, Thần Tinh Dịch cứ một câu Tần tiên sinh, hai câu Tần tiên sinh, hiển nhiên là Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương nghe theo lời Thần Tinh Dịch.  

 

Mà Triệu Đông Thiên lại bảo vệ bên cạnh Tần Ninh, một chút cũng không rời, thái độ khiêm nhường.  

 

Tần Ninh, nghiễm nhiên trở thành nhân vật trung tâm.  

 

“Tất cả mọi người cẩn thận một chút”.  

 

Lúc này, Tần Ninh mở miệng nói: “Không cần đi quá xa, nếu như gặp phiền phức thì trước hết phải cầu cứu, mặc dù Ma tộc đã rút lui, nhưng cũng không đảm bảo là bọn chúng sẽ không trở về”.  

 

“Vâng”.  

 

“Được!”  

 

Lúc này, đám người Phong Nguyệt Tông, nhà họ Triệu, Chiến Thần lâu đều chia ra thành các tiểu đội, đồng loạt tản ra, trong lúc đó vẫn luôn duy trì khoảng cách có thể liên lạc với nhau.  

 

Vốn dĩ, Thần Tinh Dịch muốn đi theo Tần Ninh, nhưng nhìn thấy ánh mắt lưu luyến không rời của Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương, cuối cùng hắn ta vẫn lựa chọn rời đi cùng với Tần Phong Tình, Tần Nguyệt Sương.  

 

Ngược lại, Triệu Đông Thiên, không có khả năng rời khỏi Tần Ninh nửa bước.  

 

Lúc này, mọi người tản ra.  

 

Mấy người Triệu Đông Thiên và Lý Nhàn Ngư đi theo Tần Ninh, tiến vào trong dãy núi.  

 

Bốn phía là những ngọn núi cao chót vót lên đến trăm trượng, nghìn trượng, vạn trượng, thế núi quanh co, những gốc cây cổ thụ to lớn, tán lá rậm rạp, xanh tốt um tùm.  

 

Dưới mặt đất, ngược lại rất khô ráo, âm thanh giẫm lên lá khô xào xạt vang lên trong núi rừng tĩnh mịch, nghe có chút khủng bố.  

 

Trái phải không có ai, Triệu Đông Thiên lại bắt đầu một câu Tần phụ, hai câu Tần phụ.  

 

“Tần phụ, lúc trước người cho con dung hợp cái gì thế?  

 

Thật bá đạo, suýt chút nữa đã giết chết con rồi”.  

 

Tần Ninh nghe vậy thì khẽ cười nói: “Là Cửu Nguyên Đan Điển do ta sáng tác ở một kiếp khác!”  

 

“Cửu Nguyên Đan Điển do Cửu Nguyên Đan Đế sáng tác ra?”  

 

“Ừ”.  

 

Tần Ninh nói tiếp: “Ta đã trải qua không chỉ có một kiếp, Cửu Nguyên Đan Điển được sáng tạo ra khi ta ở Thượng Nguyên Thiên, đan điển này sử dụng chất liệu đặc biệt, dung hợp với cơ thể của ta thì không sao, nhưng không thể dung hợp với người khác, ta chỉ có thể lấy sức mạnh của đan điển ra, truyền sang cho ngươi, khiến cho sức mạnh của ngươi tăng lên, nhưng cũng phải chịu đựng sức ép rất lớn”.  

 

Triệu Đông Thiên vội vàng nói: “Rất lớn rất lớn, có thể làm cho con có được lực bộc phát của Biến Cảnh, điều này thật khủng khiếp”.  

 

Tuy rằng cảm giác đó rất không thoải mái, thực sự là cực kỳ khó chịu, nhưng cảm giác có được lực lượng mạnh mẽ lại rất dễ chịu.  

 

“Ngươi cảm thấy thoải mái là được”.  

Tần Ninh khẽ cười, không nói gì nữa.  

 

Dọc đường đi, Triệu Đông Thiên lải nhải không ngớt, ông ta nhìn Tần Ninh, muốn bản thân nói nhiều một chút, để lưu lại ấn tượng sâu sắc trong lòng vị nghĩa phụ đại nhân này.  

 

Nhớ năm đó, chỉ cần ông ta gọi một câu nghĩa phụ, Tần Ninh sẽ lập tức hành hung ông ta, thế nhưng bây giờ, thực lực của Tần Ninh không bằng ông ta, đánh ông ta rất tốn sức, nếu không ông ta gọi một câu nghĩa phụ cũng sẽ bị đánh.  

Advertisement
';
Advertisement