Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 “Chấn động của đại trận đã bị áp chế, ta đoán là trận pháp trung tâm xuất hiện vấn đề, thế nhưng nó vẫn chưa được giải quyết tận gốc, tình huống như ngày hôm nay, có thể sẽ còn xảy ra”.  

 

Lúc này, sắc mặt Lâu Ca trở nên khó coi, nói: “Ta đã tiến vào học viện Thánh Hoàng nhiều năm, chưa bao giờ xảy ra sự việc này, đại trận vậy mà lại xuất hiện vấn đề”.  

 

Như học viện Thánh Hoàng, nhà họ Hoa, Tây Hoa Thiên Cung hay bảy thế lực bá chủ cũng như vậy, thế lực, tông môn, gia tộc có cấp bậc này, ở chỗ ở của mình đều là có đại trận trung tâm bảo vệ, đây cũng là đại trận quan trọng nhất.  

 

Trận pháp của học viện Thánh Hoàng, vậy mà lại xảy ra vấn đề.  

 

Điều này thực sự là không thể nào tưởng tượng được.  

 

Mà điều quan trọng hơn chính là, Tần Ninh nói, việc này còn chưa kết thúc.  

 

Lúc này, Khương Nga cũng hiếu kỳ hỏi: “Tại sao Tần công tử lại kết luận như vậy?”  

 

Học viện Thánh Hoàng chính là học phủ lớn nhất Tây Hoa Thiên, là một trong ba thế lực đứng đầu.  

 

Tại sao lại xuất hiện vấn đề này chứ! Tần Ninh nhìn về phía Khương Nga, im lặng không nói gì.  

 

Thế nhưng đúng lúc này, trong đình viện, một âm thanh đột nhiên vang lên.  

 

“Lão phu cũng muốn biết, tại sao ngươi lại có thể kết luận rằng, trận pháp chưa được sửa chữa?”  

 

Âm thanh đột ngột vang lên, khiến cho mấy người không khỏi hoảng sợ.  

 

Nhất thời, bên trong đình viện, vẻ mặt của bọn họ trở nên căng thẳng, quay đầu nhìn về phía sau, chỉ thấy ở cửa, không biết từ lúc nào đã xuất hiện ba bóng người.  

 

Ông lão ở giữa đầu đầy tóc bạc, tinh thần phấn chấn, toàn thân ẩn chứa một cỗ khí thế không giận mà uy.  

 

Hai người bên cạnh cũng có dáng vẻ tầm sáu, bảy mươi tuổi, nhưng tinh thần hăng hái, khí thế tràn đầy, trông cực kỳ bất phàm.  

 

Tần Ninh nhìn về phía ba người họ, im lặng không nói gì.  

 

Lúc này, ông lão ở giữa tiến đến, ông ta nhìn về phía Tần Ninh, hỏi: “Lúc trước là ngươi ra tay ổn định đại trận?”  

 

Tần Ninh vẫn im lặng như trước.  

 

Ông lão lại nói: “Lần này, đại trận then chốt của học viện xuất hiện chấn động kỳ lạ, làm cho ta không khỏi hoài nghi, có người âm thầm động tay động chân”.  

 

Nghe được lời này, Lý Nhàn Ngư tức giận nói: “Đại trận xuất hiện vấn đề là trách nhiệm của học viện, sư tôn ta hao công tốn sức giúp trưởng lão học viện ổn định lại đại trận, lời này của ngươi là có ý gì?”  

 

“Quả thực là ngươi?”  

 

Giờ phút này, ông lão cũng ngồi xuống bên cạnh bàn đá, mở miệng nói: “Lão phu là Đàm Tùng”.  

 

Đàm Tùng?  

 

Advertisement
';
Advertisement