Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Tần Ninh ngáp một cái nói: "Nhưng mà các ngươi yên tâm, những người khác sẽ không phát hiện ra đâu, chỉ cần các ngươi không nói ra là được".  

 

Lâu Ca nhìn hai ba người bên cạnh, đây đều là người có thể tin, không thành vấn đề.  

 

Nhưng đến khi nhìn Tần Ninh lần nữa, Lâu Ca chỉ cảm thấy... quá khoa trương.  

 

Giết chết tám mươi bảy người, trong đó còn có mấy người cảnh giới Chân Ngã tầng tám! Nói cách khác, Tần Ninh cảnh giới Chân Ngã tầng ba có thể giết được cảnh giới Chân Ngã tầng tám, đây chính là vượt tận năm cấp cảnh giới liền! Nếu để những người khác nghe thấy thì chắc chắn sẽ không tin! Tần Ninh này đúng là vô địch như lời cha nói.  

 

Khó trách lâu chủ cứ luôn miệng dặn dò cha, cha lại luôn miệng dặn dò hắn ta! Lúc này Lý Nhàn Ngư cũng nhìn Tần Ninh, vẻ mặt vô cùng hối lỗi, nói: "Sư phụ, lại rước lấy phiền phức cho người rồi".  

 

"Không sao, ta cũng đã quen...", Tần Ninh khoát tay nói: "Không có chuyện gì, ta đi ngủ tiếp, đêm qua đánh một trận lại có chút lĩnh ngộ rồi".  

 

"Yên tâm đi, ta làm việc gì cũng đều rất cẩn thận, sẽ không có ai biết, các ngươi nên làm gì thì làm cái đó đi".  

 

"Lần sau nếu còn có người không có mắt như vậy nữa, các ngươi không giải quyết được thì cũng có thể nói cho ta, ta có thể giúp các ngươi xử lý".  

 

Đám người Lâu Ca, Khương Nga nghe nói như vậy thì đều bật cười.  

 

Thôi đi! Dựa theo biện pháp này của Tần Ninh, vậy sẽ phải giết hết người của những phe phái kia, ai mà chịu nổi?  

 

Nếu làm loại chuyện này, một khi bị bắt sẽ thật sự là chuyện lớn động trời.  

 

Mấy người đang ngồi bên trong đình viện, tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên.  

 

Tần Ninh vung tay lên, mở cửa sân ra, một bóng người xuất hiện ở trước cửa viện.  

 

"Cha!"  

 

Nhìn thấy người tới, Lâu Ca ngẩn người.  

 

Lâu Tiêu trưởng lão đi vào trong đình viện, đóng cửa lại, nhìn về phía Tần Ninh, vẻ mặt hơi tiều tụy kinh ngạc nói: "Thật đúng là ngươi làm!"  

 

Tần Ninh không hiểu ra sao.  

 

"Tô Tử Thương đang vô cùng giận dữ, lần này nhà họ Hoa tổn thất tám mươi bảy người ở ngoại viện, trừ mấy cảnh giới Chân Ngã tầng tám, tầng chín đứng đầu và một số người có thể ẩn nấp kĩ ra thì tổn thất cực lớn, ngươi có để lại sơ hở gì không đấy?  

 

Ta có thể giúp ngươi xử lý".  

 

"Nếu để nhà họ Hoa biết chuyện này là do ngươi làm, vậy sẽ phiền toái lớn!"  

 

Nếu không xử lý tốt sẽ khiến nhà họ Hoa mặc kệ bất cứ giá nào để đối phó với Tần Ninh, mà đến lúc đó nếu Chiến Thần Lâu trợ giúp Tần Ninh, thậm chí sẽ khiến hai bên khai chiến.  

 

Từ thái độ của lầu chủ đối với Tần Ninh, Lâu Tiêu thật sự cảm thấy lâu chủ sẽ bởi vì hắn mà chống lại nhà họ Hoa.  

 

Tần Ninh cười nói: "Yên tâm đi, không có chuyện gì đâu, ai cũng không có chứng cứ, được rồi được rồi, các ngươi nên làm gì thì làm cái đó đi, tụ tập ở chỗ ta càng khiến người ta nghi ngờ hơn".  

 

Thấy sắc mặt Tần Ninh không đẹp lắm, chắc là đang cảm thấy mệt, mấy người cũng không nói thêm gì nữa, lần lượt rời đi.  

Tần Ninh nhìn về phía Lý Nhàn Ngư, nói: "Học được chưa?"  

 

"Học hư rồi...", "...", Tần Ninh nhìn Lý Nhàn Ngư, hắn ta nhìn Tần Ninh.  

 

Hồi lâu sau, Tần Ninh mới nói: "Nếu đã ra tay thì phải dứt khoát như vậy, bắt đầu từ Hoa Vân Thịnh đến Hoa Vân Thừa, rồi đến Hoa Bình, những người nhà họ Hoa này đều không nhận rõ một vấn đề, bọn họ đúng là bá chủ của Tây Hoa Thiên, nhưng cũng phải biết phải trái!"  

Advertisement
';
Advertisement