Tần Ninh lúc này nói: “Đây không phải là tổ tiên hiển linh, mà là ảo ảnh mà tôn giả Thanh Vân để lại năm đó”.
“Những linh quyết này tuy có thể xuất hiện lại, nhưng nếu muốn tu hành thì bắt buộc phải ở trong Tàng Linh các này, không được ra ngoài!”
Năm trưởng lão lập tức gật đầu.
Được tu hành đã là tốt lắm rồi, không được đem ra ngoài chính là để đảm bảo linh quyết không bị lộ ra bên ngoài.
“Tông chủ đúng là thần mà!”, Lý Dương Chiêu than thở.
“Đúng vậy, đúng vậy...”
Năm trưởng lão lúc này vui vẻ đến cực điểm, linh quyết tính bằng đơn vị hàng vạn, Thanh Vân tông có gần ngàn đệ tử, đủ cho bọn họ chọn hoa mắt.
Ngũ trưởng lão Liễu Thương Hải lúc này rất muốn hỏi một câu, lo lắng nói: “Những linh quyết này đều là lão tổ tông năm đó tích lũy truyền thụ, lúc trước Thanh Vân tông bị người cướp mất, hiện tại chúng xuất hiện một lần nữa, chỉ sợ...”
“Chỉ sợ những kẻ có lòng tham sẽ ra tay với Thanh Vân tông chúng ta”, đại trưởng lão lo lắng nói.
“Nhìn bộ dáng sợ hãi của các ông kìa!”
Kiếm Tiểu Minh hào phóng nói: “Ai dám đến, giết là được!”
“Ừ, nếu có ai dám cướp, Tiểu Minh, ngươi đứng ra giết kẻ đó!”
“Ấy, ca, ta chỉ sợ huynh nói mệt nên nói giúp huynh thôi mà... ha ha... hi hi...”, Kiếm Tiểu Minh lập tức sợ hãi.
Tần Ninh không vui nhìn Kiếm Tiểu Minh, tùy tiện nói: “Tiểu Minh nói không sai, kẻ nào dám đến thì giết là được”.
Mấy vị trưởng lão cũng gật đầu.
Vị chủ này lúc nào cũng nói vậy.
Nhưng không thể nói giết là giết được.
Lúc trước giết tông chủ Chúc Long tông, một đám trưởng lão Chúc Long tông tuy là sợ mất mật, nhưng Phi Hồng Môn lại là tông môn đứng sau bọn chúng.
Mà bên trong Phi Hồng Môn cũng có cự phách cảnh giới Thiên Nguyên Đại Tam Nguyên.
Không biết lão Vệ bên cạnh Tần Ninh có thực lực đó để bảo vệ Thanh Vân tông hay không.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!