Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

Cái tên này, thực sự là cảnh giới Chân Ngã tầng bốn sao?  

 

Vũ Thượng Trạch ở trước mặt hắn, căn bản là vô cùng yếu ớt.  

 

Một tiếng bịch vang lên, thi thể Vũ Thượng Trạch ngã xuống mặt đất, lại tựa như nện vào trái tim của mọi người xung quanh.  

 

Cho đến khi Tần Ninh đi về một phía trên đài sinh tử, bốn phía mới bộc phát ra tiếng nghị luận long trời lở đất.  

 

“Tại sao có thể… chuyện đùa sao…”  

 

“Vũ Thượng Trạch… đã chết… điều này chẳng phải có nghĩa là, Tần Ninh có cảnh giới Chân Ngã tầng bốn, xếp vị trí thứ năm trên bảng ngoại viện sao?”  

 

“Thực lực như thế này, cho dù là Đàm Linh Tiên, Tây Hoa Bân, Hoa Vạn Quân hay Liễu Huyền Thiên… căn bản cũng không đánh bại được hắn sao?”  

 

“Cảnh giới Chân Ngã tầng bốn, xếp vị trí thứ năm, chuyện này… xưa nay chưa từng có!”  

 

Không ít người cảm thấy cực kỳ khiếp sợ, cũng không ít người cảm thấy bầu trời sụp đổ.  

 

Tần Ninh! Cái tên này so với Lý Nhàn Ngư, chỉ sợ sau này sẽ càng thêm vang dội.  

 

Lúc này, Tần Ninh đi xuống đài sinh tử, nghênh đón vài ánh mắt.  

 

Người đàn ông có dáng vẻ thiếu thiên kia, đúng là người hôm qua đi cùng với Vũ Thượng Trạch, đệ tử nội viện Vũ Vân Phàm.  

 

Thiên kiêu thế hệ này của nhà họ Vũ! Đệ tử nội viện đều là cấp bậc Vong Ngã.  

 

Lúc này, Vũ Vân Phàm nhìn về phía Tần Ninh, trong mắt tràn đầy sát khí.  

 

Vũ Thượng Trạch chết trên đài sinh tử, đương nhiên là bọn họ không thể ra tay với Tần Ninh ở trong này.  

 

Mà đệ tử nội viện cũng không được ra tay với đệ tử ngoại viện, đây là quy tắc.  

 

“Ngươi sẽ chết rất khó coi”.  

 

Âm thanh Vũ Vân Phàm trong trẻo nhưng lạnh lùng.  

“Vậy sao?”  

 

Tần Ninh cươi nói: “Các ngươi, quả thực là chưa đến cuối cùng chưa chịu từ bỏ ý định”.  

 

“Ban đầu, tranh chấp, oán hận của nhà họ Vũ các ngươi, ta cũng không để trong lòng, thế nhưng các ngươi năm lần bảy lượt, nhiều lần tới tìm ta gây phiền phức, đến bây giờ các ngươi còn chưa hiểu được sao?”  

Advertisement
';
Advertisement