Lúc này, Hình Kha nhìn về phía Tần Ninh, vẻ mặt không thể tin nói: “Ngươi chuyển kiếp, vậy mà lại chuyển kiếp, thế mà lại chuyển kiếp, ta còn nghĩ rằng ngươi đã sớm phi thăng thành tiên rồi chứ!”
“Ta làm như vậy là có đạo lý của ta”.
Tần Ninh nói tiếp: “Trước mắt, ta tới tìm ngươi là cần ngươi giúp ta”.
“Thế nào?
Có người bắt nạt ngươi?
Là ai?
Ta làm thịt hắn ta!”
“Há miệng ngậm miệng đều là đánh đánh giết giết, không hổ là ngươi, Hình Vô Năng!”
Hình Kha vội vàng nói: “Cái tên Hình Vô Năng này không dễ nghe, Vô Năng Vô Năng, bây giờ ta tên là Hình Kha, cứ gọi ta là Hình Kha đi!”
“Được!”
Tần Ninh lập tức nói: “Học viện Thánh Hoàng các ngươi bắt được một kẻ phản bội, tên là Sở Mậu, ta muốn thẩm vấn ông ta, nhưng ông ta quyền cao chức trọng, hiện giờ, ta chỉ là đệ tử ngoại viện, à không đúng, đã bị giáng xuống làm đệ tử phổ viện rồi”.
“Ngươi ra mặt đi, ta muốn thẩm vấn cái tên Sở Mậu, xem ông ta có lai lịch gì”.
“Kẻ phản bội?”
Hình Kha mở miệng nói: “Cái gì mà kẻ phản bội, ngươi muốn thẩm vấn?
Nếu như chọc ngươi không thoải mái, ông đây đi giết là được”.
“Giết giết giết, chỉ biết giết, những năm gần đây, thành quả tu luyện đều ở trong bụng chó cả rồi?”
Hình Kha nghe vậy thì lập tức cúi đầu, khuôn mặt già nua đỏ lên.