"Sư tôn à..." "Biến".
"Hầy!"
Thần Tinh Dịch nhanh chóng chạy biến.
Bị chửi mấy câu thôi mà, có hề hấn gì đâu?
Năm đó hắn ta đi theo sư tôn tu hành thuật luyện thể, bị ăn không biết bao nhiêu là đòn roi rồi chứ đừng nói là bị mắng.
Thấy Thần Tinh Dịch chạy đi, Lý Nhàn Ngư tỏ ra chế nhạo.
Ôn sư huynh.
Diệp sư huynh.
Thần sư huynh.
Toàn là những kẻ dở hơi.
Đúng là không phải người thường!
"Sư tôn nguôi giận rồi à?"
Lý Nhàn Ngư hỏi.
Thần Tinh Dịch vỗ vai hắn ta, cười nói: "Tiểu sư đệ à, ngươi còn non lắm..."
"Hờ..."
"Để ta kể cho ngươi nghe".
Thần Tinh Dịch xoay người lại nhìn Tần Ninh đang ngồi ngay ngắn trên một cái đầu của Cửu Anh mà nhắm mắt thư giãn, hắn ta kéo Lý Nhàn Ngư lại rồi nói với vẻ bí hiểm: "Đừng nói ta phong ấn thân xác kiếp thứ tám của sư tôn vào trong thằng nhỏ của ta, cho dù ta phong ấn trong mông ta thì cùng lắm sư tôn cũng chỉ mắng ta một trận thôi chứ người làm gì nỡ đem ta đi lột da rút gân?
Không thể nào!"
“Học hỏi chút đi, biết chưa?"
Thần Tinh Dịch cười hả hê: "Sau này lỡ mắc lỗi gì thì cứ quỳ xuống, ôm đùi sư tôn mà khóc lóc. Ngươi mà vừa quỳ vừa khóc là sư tôn mềm lòng ngay, thử trăm lần cũng chưa hết sướng!"
Lý Nhàn Ngư xấu hổ toát cả mồ hôi.
Thần Tinh Dịch tỏ ra đắc chí.
"Thế ta hỏi sư tôn nhé?"
"Ngươi bị ngốc à!"
Thần Tinh Dịch kéo Lý Nhàn Ngư lại, vội vàng nói: "Sư đệ tốt, sư huynh truyền thụ kinh nghiệm lại cho ngươi mà, ngươi bịp ta à?"
Thân thể Cửu Anh bay lượn trên cao, hết đi rồi lại ngừng lại. Thoắt cái đã mười ngày trôi qua. Hôm nay, rốt cuộc bọn họ đã đến vùng đất phía bắc của Tây Hoa Thiên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!