Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

Sở Vân Nhân nhìn có vẻ tiều tụy hơn trước kia một chút, nhưng cho dù đã xa cách mười năm, nàng vẫn có thể nhìn một cái liền nhận ra con trai mình.  

 

"Mẹ!"  

 

Lâm Thần cố gắng để giọng nói bình tĩnh, nhưng cặp mắt vẫn đỏ lên.  

 

Chát! Sở Vân Nhân đi về phía trước, tát một cái vào mặt Lâm Thần, mắng: "Tên nhóc thối, bỏ nhà ra đi tận mười năm, con muốn chết hả, tức chết bà đây rồi!"  

 

Nhưng mắng thì mắng, Sở Vân Nhân vẫn tiến lên ôm đứa con trai còn cao hơn mình vào trong lòng.  

 

Mà Lâm Uyên thì đứng ở bên cạnh cười ngây ngô, không biết nên nói cái gì.  

 

Bên trong Lâm tộc.  

 

Một nhà ba người tụ tập chung một chỗ.  

 

"Tên khốn cha con này, những năm nay mẹ hận không thể làm thịt hắn ta".  

 

Sở Vân Nhân nhìn về phía con trai mình, nói: "Trở lại là tốt rồi, trở lại là tốt rồi".  

 

Lâm Thần chỉ cười một tiếng, trong lòng thở phào một cái.  

 

Bất kể lúc nào, gia đình đều là nơi vô cùng ấm áp.  

 

Lâm Thần thì kể chuyện mười năm qua mình đã đi rèn luyện khắp nơi trong toàn bộ Vô Tương Thiên, tiến vào mọi nơi nguy hiểm, lần lượt lấy được cơ duyên, cho tới bây giờ đã trở thành một vị võ giả có thực lực không tầm thường.  

 

"Cha, mẹ...", Lâm Thần cười nói: "Con phát hiện ra một bí mật của bản thân".  

 

Bí mật?  

 

Bí mật gì?  

 

Lâm Uyên và Sở Vân Nhân đều vô cùng tò mò.  

 

"Lực lượng huyết mạch!"  

 

Lâm Thần cười nói: "Trên người con có lực lượng huyết mạch của tổ tiên Lâm tộc, huyết mạch Cửu Nguyên!"  

 

Huyết mạch Cửu Nguyên! Giờ phút này, hai người Lâm Uyên và Sở Vân Nhân đều ngẩn ra.  

 

Lâm Thần lại thức tỉnh lực lượng huyết mạch của tổ tiên Lâm tộc.  

 

Trong đám người trẻ tuổi thế hệ này của Lâm tộc căn bản không có ai thức tỉnh huyết mạch.  

 

"Ha ha ha ha ha...", Lâm Uyên cười lớn, khó mà kiềm chế được tâm trạng hưng phấn của mình.  

 

"Tốt tốt tốt, ta biết ngay mà, con trai của Lâm Uyên ta tuyệt đối là thiên tài của Lâm tộc, hai tên ngu xuẩn Lâm Khải, Lâm Duệ còn nói con của bọn họ lợi hại, đúng là toàn nói chuyện vớ vẩn, lực lượng huyết mạch, huyết mạch Cửu Nguyên, đây là lực lượng huyết mạch của tổ tiên Lâm thị chúng ta, huyết mạch Cửu Nguyên có thể ngưng tụ cửu lực, sau này con trai ta có đánh chín thiên tài cũng không thành vấn đề".  

 

"Đứa bé ngoan đứa bé ngoan, sau này, con cũng có tư cách tranh đoạt vị trí tộc trưởng đời kế tiếp".  

 

"Không không không!"  

 

Lâm Uyên vui vẻ cười to nói: "Con sẽ phải là tộc trưởng đời kế tiếp của Lâm tộc ta".  

 

Lúc này Sở Vân Nhân lại hừ một tiếng nói: "Ta không quan tâm con trai ta có được làm tộc trưởng hay không, nhưng cho dù như thế nào thì nó đều là miếng thịt rơi ra khỏi người ta".  

Advertisement
';
Advertisement