Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Nghe được lời này, ba người lập tức hiểu rõ.  

 

Lúc này, Lâm Bặc đứng trên không trung, tóc bạc tung bay, khí chất bất phàm, ông ta nhìn Tần Ninh, chậm rãi nói: “Dù sao năm đó, ngươi cũng là đệ tử Lâm tộc, thực sự muốn làm tới bước này sao?”  

 

“Ngươi bớt nói nhảm!”  

 

Thánh Thiên Kim Bằng phun ra lời nói của Tần Ninh, rồi nhìn về phía Lâm Bặc, ánh mắt lạnh lùng nói: “Hôm nay, ta sẽ tiễn ngươi về Tây Thiên”.  

 

Bùm…Một lời vừa dứt, xung quanh Thánh Thiên Kim Bằng xuất hiện chín quyển đan điển, hào quang rực rỡ.  

 

Cửu Nguyên Đan Điển, dung hợp với Tần Ninh, giúp thực lực hắn tăng lên đến cực hạn là cảnh giới Tam Ngã, thế nhưng đó là đan điển dung hợp phòng ngự, cũng là cực hạn của cảnh giới Tam Ngã.  

 

Chín quyển đan điển quay xung quanh thân thể Thánh Thiên Kim bằng, hào quang bắn ra bốn phía, màu sắc rực rỡ, chiếu sáng cả một vùng trời thành Thiên Mộc, có thể là vô cùng tráng lệ.  

 

Bên trong hồn hải của Thánh Thiên Kim Bằng, nó mở miệng nói: “Đại ca, không sao, ta có thể gánh vác được”.  

 

“Ngươi gánh vác được cái rắm!”  

 

Thể hồn phách của Tần Ninh đứng đó, hai bên trái phải là hồn rồng và hồn phượng ngạo nghễ.  

 

“Cấp bậc Quy Nhất Biến ngũ biến, không chỉ đơn giản là nguyên lực bùng nổ, mà còn ngưng tụ hàng vạn hàng nghìn chi nguyên, nguyên này là căn cơ, là gốc rễ, lại thêm vào nguyên lực, cho dù không thể một tát đánh chết ngươi, nhưng cũng có thể khiến cho xương cốt ngươi vỡ nát”.  

 

Thánh Thiên Kim Bằng há miệng thở dốc, không phản bác được lời nào.  

 

Ở Tây Hoa Thiên, nó là sự tồn tại cao nhất, tứ biến nó cũng không sợ, nhưng mà ngũ biến…là lần đầu tiếp xúc.  

 

Lúc này, Lâm Bặc đứng ở nơi đó, hoàn hảo giống như một ngọn núi lớn, tựa như hàng ngàn hàng vạn võ giả ở xung quanh cộng lại, cũng không thể sánh bằng một mình ông ta.  

 

Người đứng đầu Lâm tộc.  

 

Trụ cột khiến cho Lâm tộc có thể ngạo nghễ đứng trong Vô Tương Thiên.  

 

Giờ phút này, mọi người đều nhìn về phía Lâm Bặc.  

 

“Một khi đã như vậy, lão phu cũng chỉ có thể giết ngươi”.  

 

Một lời vừa dứt, Lâm Bặc nắm chặt bàn tay, tung ra một quyền.  

 

Nắm đấm kia tựa như vô hình, nhưng lại làm nổi lên những trận gió lớn, che ngợp đất trời, đánh thẳng về phía Tần Ninh.  

Hai tay hắn mở lớn, long ảnh, phượng ảnh, bằng ảnh đồng thời bay ra phía trước, chín quyển đan điển ngưng tụ hào quang.  

 

Giữa âm thanh ầm ầm, tiếng nổ vỡ vang vọng.  

 

Quyền mang vô hình kia nhất thời bay đến trước mắt, một quyền bùng nổ, ba hư ảnh lập tức rút lui, thân hình của Thánh Thiên Kim bằng cũng không thể chịu đựng được một quyền của cường giả ngũ biến, cơ thể lui về sau.  

Advertisement
';
Advertisement