Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Đi được nửa đường thì bóng một con phi hạc ngậm một quyển trục trong miệng bay đến. Hứa Huyền Diệp vẫy tay, quyển trục rơi xuống.  

 

Nhìn qua một lát, sắc mặt Hứa Huyền Diệp bỗng thay đổi.  

 

"Ta nghĩ các ngươi không cần trở về Vô Tương Thiên nữa đâu".  

 

Gì cơ?  

 

Lời này vừa nói ra, mấy cặp mắt đều nhìn sang hắn ta.  

 

"Bên Vô Tương Thiên truyền tin tức đến, một người thanh niên tên là Tần Ninh, chuyển thế của cả Cửu Nguyên Đan Đế lẫn Thông Thiên Đại Đế một mình đi tới Vô Tương Phật Tự, tiến vào tháp Vô Tương, bị trấn áp trong A Tị Địa Ngục".  

 

Hứa Huyền Diệp vừa dứt lời, Thời Thanh Trúc, Lý Nhàn Ngư và Trần Nhất Mặc đều vẫn bình tĩnh như cũ nhưng Thần Tinh Dịch lại mặt mày tái mét.  

 

"A Tị Địa Ngục!"  

 

Thần Tinh Dịch lẩm bẩm: "Sao có thể..." "Cụ thể thế nào vẫn chưa biết, chỉ là... Từ xưa đến nay, bất kỳ nhân vật tuyệt thế nào tiến vào A Tị Địa Ngục trong tháp Vô Tương đều không một ai sống sót đi ra, trong đó cũng bao gồm... những tồn tại đã bước nửa bước vào cấp bậc Tiên Nhân kia, không chống trả nổi suốt mấy chục vạn năm, suốt trăm vạn năm qua không một ai là ngoại lệ..." Không một ai là ngoại lệ... Thời Thanh Trúc nhìn về phía Thần Tinh Dịch, lập tức hỏi: "Là thật ư?"  

 

Thần Tinh Dịch gật đầu với sắc mặt khó coi.  

 

"Năm xưa, chính miệng sư tôn đã nói với ta rằng, kể cả người ở thời điểm đó mà lỡ sa chân vào A Tị Địa Ngục thì cũng có khi sẽ... chạy không thoát".  

 

"A Tị Địa Ngục kia cũng không phải được Vô Tương Phật Tự ngưng tụ ra mà do thần binh tháp Vô Tương này tạo ra một lối đi kết nối với một không gian ở thế giới khác, bên trong là thiên đường của ác ma, là vùng cấm của thần linh".  

 

Vẻ mặt Thần Tinh Dịch càng ngày càng nhăn lại.  

 

Thế phải làm sao đây! Hứa Huyền Diệp tiếp tục nói: "A Tị Địa Ngục... Trong Trung Tam Thiên hiện nay, những nhân vật máu mặt đã chạm đến trình độ cao nhất của cảnh giới Biến Cảnh, gần như trở thành Tiên Nhân bất hủ cũng có lòng kiêng kỵ, không dám tiến vào nơi đó...", Thần Tinh Dịch vội vàng hỏi: "Ngươi là Hứa Huyền Diệp đúng chứ?  

 

Những gì bọn ta đã nói đều là thật. Mặc dù không thể chứng minh nhưng nếu ngươi là đệ đệ trước đây của sư tôn thì chắc chắn sư tôn đã từng nói với ngươi rằng người sẽ trở lại".  

 

"Nếu như nhà họ Hứa và Đại Tiên Sư Cung liên thủ với nhau, các cường giả cảnh giới Biến Cảnh tiến vào thì chưa chắc đã không thể cứu sư tôn ra được".  

 

Hứa Huyền Diệp lại nói: "Những gì các ngươi nói... ta không thể nào tin nổi, trừ khi các ngươi có gì để chứng minh".  

 

 

 

Chứng minh?  

 

Biết chứng minh thế nào đây! Cho dù bản thân Tần Ninh có mặt tại đây cũng phải tốn công tốn sức, dùng một ít thủ đoạn để chứng minh thân phận của mình chứ đừng nói là bọn họ.  

 

Lấy Trần Nhất Mặc và Thần Tinh Dịch làm ví dụ, hai người họ là đồ đệ ở kiếp thứ năm và kiếp thứ tám của Tần Ninh, trong trường hợp này, hắn đều có cách xác minh đối với đồ đệ mỗi một kiếp của mình. Mà ở kiếp thứ năm, kiếp thứ tám, người quen thuộc với hai người này nhất đương nhiên là Tần Ninh.  

 

Nhưng còn những gì Tần Ninh đã trải qua ở những kiếp khác... bọn họ nào có biết gì?  

Advertisement
';
Advertisement