Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Tần Ninh tiếp tục giảng giải: "Dù là quỷ mị, quỷ linh hay quỷ binh đều có thực lực ít nhất là nằm trong ba cảnh giới Chân Ngã, Vong Ngã, Vô Ngã. Chưa đến các cảnh giới này thì không thể phát triển trí tuệ tại bên trong A Tị Địa Ngục này, có điều trí tuệ của chúng cũng rất thấp".  

 

"Cũng không phải tất cả võ giả sau khi chết đi đều bị cảm xúc tiêu cực chi phối, cũng có một số ít sau khi chết có thể chi phối cảm xúc tiêu cực, đó chính là cấp bậc quỷ tướng, quỷ vương, quỷ hoàng!"  

 

"Có thể chi phối cảm xúc của bản thân thì có thể chiếm đoạt những quỷ mị, quỷ linh, quỷ binh khác, mượn cơ hội này phát triển sức mạnh của bản thân".  

 

"Những tồn tại cấp bậc quỷ tướng, quỷ vương, quỷ hoàng chính là có thực lực cảnh giới Biến Cảnh".  

 

Tần Ninh tiếp tục nói: "Cơ mà, trong số những cấp bậc này, nhiều khả năng chúng ta sẽ gặp phải quỷ tướng, bởi vì chúng ta là người sống, khí huyết có sức hấp dẫn rất lớn đối với các sinh vật dưới địa ngục nơi đây. Nhưng chúng ta người thì cảnh giới nhất biến, người thì cảnh giới tam biến, chỉ có sức hút đối với quỷ tướng, có thể sẽ thu hút quỷ tướng gần đó đến đây".  

 

"Còn cấp bậc quỷ vương và quỷ hoàng sẽ không nhắm vào chúng ta, nói trắng ra là... chướng mắt".  

 

Lâm Uyên lại hỏi: "Thế còn những nhân vật máu mặt được bảo là đã bước một chân vào hàng ngũ Tiên Nhân thì sao?  

 

Sao bọn họ lại chết ở chỗ này?"  

 

"Đó là vì trong A Tị Địa Ngục này có một sinh vật đứng trên đỉnh cao... Quỷ tiên!"  

 

Quỷ tiên! Tần Ninh tiếp lời: "Cái gọi là quỷ tiên cũng tương tự với Tiên Nhân nhưng lại không phải tiên chân chính. Tại Trung Tam Thiên không tồn tại tiên nhân, đây là quy tắc của thiên địa, chuyện đó không thể nào xảy ra".  

 

"Tuy nhiên, giống như mấy người tiến vào nơi này lúc trước... chắc là bán tiên rồi. Bọn họ chết tại đây không hề kỳ lạ, bởi một khi bọn họ xuất hiện, lũ quỷ hoàng, quỷ vương, quỷ tướng kia đều sẽ điên cuồng, bởi vì khí huyết bọn họ vô cùng ngon miệng đối với những sinh vật kia, giống y hệt đan dược tuyệt thế, khiến cho những sinh vật kia lao tới tranh giành bằng mọi giá như thiêu thân lao đầu vào lửa".  

 

"Dĩ nhiên, bọn quỷ hoàng, quỷ vương cũng không thể làm gì các cường giả đã bước một bước vào hàng ngũ Tiên Nhân, nhưng quỷ tiên ở đây cũng sẽ tới... Một quỷ tiên không giết chết được thì hai ba tên cùng lên...", Lâm Uyên nghe thấy câu này thì cảm thấy A Tị Địa Ngục này cứ như một thế giới khác vậy.  

 

"Thật ra, A Tị Địa Ngục chính là khía cạnh tối tăm của Trung Tam Thiên, là thế giới không thể nhìn thấy được ánh mặt trời. Cũng giống như khi con giết một võ giả cảnh giới Vô Ngã, người bị con giết kia sẽ hồn phách tán loạn, nhưng sẽ có một luồng linh hồn không có ý thức, không có chốn về, lang thang khắp nơi. Trên thực tế, rất nhiều linh hồn của võ giả là gốc rễ, cuối cùng có thể hội tụ về thế giới này, trở thành một phần sức mạnh của thế giới. Nhưng cũng có ngoại lệ… Ngoại lệ chính là linh hồn hội tụ về vùng đất âm u, hóa thành một mảnh không gian u ám, và khi những không gian này tập trung lại một chỗ thì A Tị Địa Ngục xuất hiện".  

 

"Tại đây, có rất nhiều linh hồn va chạm với nhau và sinh ra quỷ. Những con quỷ này không phải như sản phẩm của trí tưởng tượng trong thế tục, những thứ linh hồn kia sẽ va chạm lẫn nhau, chiếm đoạt lẫn nhau, có thể sẽ sinh ra linh trí, tiếp đó trở thành một sinh vật mới".  

 

"Hóa ra A Tị Địa Ngục đã hình thành như thế...", Lâm Uyên gật đầu nói: "Ta cứ tưởng là Vô Tương Phật Tự độ hóa ma không được nên phong ấn hết tại nơi này chứ".  

 

"Cái đó là tin đồn lung tung về quỷ đấy ạ".  

Advertisement
';
Advertisement