Đệ tử kia đem theo mấy người Tần Ninh, tới một đình nghỉ ở góc Đông Bắc. Nơi này cách đài chủ tọa xa nhất, gần như không nhìn rõ bộ dạng của người trên đài chủ tọa.
“Đợi chút, đợi chút!”, Kiếm Tiểu Minh lúc này chặn đệ tử kia lại, nói: “Thanh Vân tông chúng ta chính là tông môn số một của Cửu U trong tương lai, ngươi lại sắp xếp cho chúng ta ở chỗ này sao?”
“Ta thấy bên cạnh đài chủ tọa kia không phải còn 6 đình nghỉ mát cực lớn sao? Chúng ta muốn ngồi ở đó!”
Đệ tử kia sững sờ, liếc nhìn mấy người, nói: “Các ngươi là đệ tử của Thanh Vân tông sao?”
“Đúng vậy!”
“Vậy thì vị trí của các ngươi không phải ở đây, mà là ở bên kia!”
Bàn tay của đệ tử kia chỉ tới một góc còn cách đài chủ tọa xa hơn, thật sự là một góc chết.
Kiếm Tiểu Minh hoàn toàn cạn lời.
“Ca, huynh không giận sao?”
“Giận cái gì?”
Tần Ninh thản nhiên tới đình nghỉ mát, ngồi xuống, cười nói: “Hội giao lưu này so tài lẫn nhau, đánh nhau, khen ai tài cao lực mạnh”.
“Lần này chúng ta tới là vì hôn sự của Lý Nhất Phàm. Đi qua đây xem chút là được”.
Lúc này, Kiếm Tiểu Minh mới bất lực ngồi xuống, hừ nói: “Lần sau lại tới, ông đây phải khiến các ngươi lấy kiệu tám người khiêng mới tới”.
Lý Nhất Phàm và Tống Đại Hải chỉ cười khổ.
Lão Vệ cũng thản nhiên ngồi phía sau Tần Ninh, vẫn trầm lặng không nói một lời.
Thẩm Văn Hiên cũng an tĩnh ngồi xuống, không nói nhiều.
Lúc này, Lý Nhất Phàm lên tiếng nói: “Nhưng hội giao lưu lần này, quả thật là nơi khiến mọi người mở rộng tầm mắt!”
“Trừ Thiên Đạo lâu, sáu tông môn lớn khác, thất tông thất kiệt uy danh lừng lẫy đều có mặt!”
“Thất tông thất kiệt?”, Kiếm Tiểu Minh tò mò.
“Ừ!”
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!