Ba vị phu nhân, bảy vị đệ tử lần lượt tụ tập.
Thấy cảnh này, Tần Ninh chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng vui vẻ.
Mà không lâu sau, chỉ thấy lại có phi cầm chậm rãi hạ xuống tới.
Bên trên phi cầm kia, hai bóng người lập tức rơi xuống, bay thẳng về hướng Tần Ninh.
"Thần nhi!"
Một tiếng gọi vang lên, Sở Vân Nhân nhanh chóng phi đến, hai tay ôm lấy mặt Tần Ninh, vội vàng nói: "Con không sao chứ?"
"Mẹ..." Tần Ninh cười nói: "Con có thể có chuyện gì được!"
"Ờ ờ ờ, con có thể có chuyện gì được chứ, đúng đúng đúng..."
Sở Vân Nhân không kìm nén được sự mừng rỡ, hết nhìn bên trên lại nhìn xuống dưới, có vẻ vô cùng kích động.
Lâm Uyên cũng xuất hiện bên cạnh Sở Vân Nhân, dù sao cũng là người làm cha, nhìn hơi có vẻ tỉnh táo, nhưng cũng có thể nhìn ra lúc này hắn ta mới coi như hoàn toàn yên tâm.
A Tị Địa Ngục! Một nơi có vào không có ra.
Đây là kết quả mà bao nhiêu năm qua, võ giả bên trong Trung Tam Thiên dùng mạng sống để nghiệm chứng.
Dù Tần Ninh có lợi hại thế nào, nhưng bọn họ làm cha mẹ vẫn sẽ lo lắng.
Mà đi cùng vợ chồng Lâm Uyên và Sở Vân Nhân còn có một thanh niên.
Thanh niên kia mặc một bộ áo lam, đứng cách đó không xa, chỉ nhìn Tần Ninh từ trên xuống dưới, lại không nói một lời.
Thế nhưng Tần Ninh đảo mắt nhìn qua thanh niên lại hơi sững sờ, bóng người rơi xuống đất, đi từng bước một đến trước người thanh niên, không tự chủ được mà vươn tay nhéo mặt thanh niên kia.
"Huyền Diệp!"
Tần Ninh ngẩn ngơ.
"Hả?"
Lúc này thanh niên kia cũng ngẩn ngơ, kinh ngạc nói: "Ngươi biết ta?"
Giờ phút này, Thần Tinh Dịch tiến lên, cười ha ha nói: "Sư phụ, năm đó người lừa bọn con đi Xích Tiêu Thiên tìm Khúc Phỉ Yên sư muội, thế nhưng bọn con còn chẳng vào được cửa Đại Tiên Sư Cung."
"Lại trùng hợp gặp được Hứa Huyền Diệp thúc thúc, hắn ta cũng không tin bọn con, nhưng mà mấy năm nay Nguyên Hoàng Tông của bọn con vẫn luôn có liên hệ với Xích Tiêu Thiên bên kia."
"Cho nên sau khi biết được người trở về, bọn con đã liên hệ với Hứa Huyền Diệp, để hắn ta đến nhận người!"
Thần Tinh Dịch lập tức nhìn về phía Hứa Huyền Diệp, cười nói: "Huyền Diệp thúc thúc, mau nói đi!"
Lúc này Tần Ninh chỉ không ngừng vuốt ve khuôn mặt của thanh niên, trong lòng vô cùng vui vẻ: "Huyền Diệp, đệ đã trưởng thành."
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!