Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 "Mẹ yên tâm đi ạ".  

 

Tần Ninh khẽ mỉm cười.  

 

Sau khi sắp xếp mọi chuyện thỏa đáng, Tần Ninh dẫn ba vị phu nhân Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi cùng với bảy vị đệ tử Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Trần Nhất Mặc, Thần Tinh Dịch, Lý Nhàn Ngư điều khiển Cửu Anh rời khỏi thành Cửu Dương.  

 

Còn võ giả của Thượng Môn Đạo thì theo sau đoàn người dưới sự dẫn dắt của Đạo Trung Nghiệp.  

 

Giờ phút này, người của Thượng Môn Đạo ngồi trên phi cầm, Đạo Trung Nghiệp đang ngồi an nhiên trong đại điện ở lầu các.  

 

Trước mặt ông ta là ba người Đạo Minh Nguyệt, Đạo Phi Khả và Đạo Vô Tuyên đang khom người đứng.  

 

Lúc này, Đạo Minh Nguyệt lên tiếng: "Thưa đại nhân, bọn ta đều không biết hắn chính là Tần Ninh, hắn cũng đâu nói rõ thân phận của mình..."  

 

"Ta không trách các ngươi".  

 

Đạo Trung Nghiệp chậm rãi đặt ly trà xuống, day mi tâm.  

 

Mấy ngày nay, việc uống rượu với Tần Ninh cả ngày lẫn đêm làm ông ta hơi choáng váng.  

 

Đạo Phi Khả lập tức nói: "Đại nhân, trưởng lão Lập Mệnh Vẫn, trưởng lão Trương Vân Thượng, trưởng lão Đạo Minh Tu đều đã chết rồi, chuyện này..."   

 

"Hửm?"  

 

Đạo Trung Nghiệp lại nhếch môi cười: "Ngươi vẫn còn muốn tìm Tần Ninh để đòi lại công bằng à?"  

 

Đạo Phi Khả im lặng không nói gì.  

 

Đạo Trung Nghiệp giễu cợt nói: "Đừng mơ hão nữa".  

 

"Năm xưa, phụ thân ta cùng với môn chủ Tiên Thái Nhất của Thái Nhất quan tâm đến Tần Ninh hết mực, xem hắn như con trai ruột thịt. Ở Thái Nhất Môn và Thượng Môn Đạo, địa vị của Tần Ninh không thua gì thiếu môn chủ và thiếu đạo chủ".  

 

"Rồi sau này, Tần Ninh trở thành Thông Thiên Đại Đế, thế là giữ cả vị trí khách khanh của Thái Nhất Môn và Thượng Môn Đạo, ai dám trêu vào hắn?"  

 

"Vả lại, đại ca ta và Tiên Phong Cốt, hai người đó với hắn có thể nói là thân thiết như huynh đệ ruột thịt, quan hệ của ba người vô cùng tốt, tốt đến nỗi các ngươi không tưởng tượng nổi đâu".  

 

"Đừng nói là giết ba người Lập Mệnh Vẫn, cho dù giết ba người các ngươi thì đại ca cũng không khiển trách Tần Ninh chuyện đó dù chỉ một chút, biết chưa?"  

 

Câu này vừa vang lên, cả ba người đều tái hết cả mặt.  

 

Mà lúc này, Đạo Vô Tuyên lại mở miệng: "Đại nhân, chuyện lần này... có chút kỳ lạ... Mấy ngày nay, bọn ta cũng đang trong quá trình điều tra. Sau khi Tần Ninh trở về, hắn đã tỏ thái độ vô cùng căm ghét Ma tộc, chỉ muốn dồn chúng vào chỗ chết để thỏa mối hận. Thượng Môn Đạo chúng ta có mối quan hệ hợp tác mật thiết với Ma tộc, có khi nào Tần Ninh biết nên mới cố ý giết ba vị trưởng lão không... Hơn nữa, lão đạo chủ Đạo Vô Hữu đã chết rồi, nếu hắn biết là... Thượng Môn Đạo chúng ta xuất thủ thì sợ rằng... hai bên sẽ trở mặt mất".  

 

Đạo Trung Nghiệp nghe thấy những lời này thì nhướng mày.  

 

"Vậy thì đừng để cho hắn biết!"  

 

Đạo Trung Nghiệp nói tiếp: "Trong tông môn, ngoài ta, đại ca, ba người các ngươi và các thái thượng trưởng lão ra thì không còn ai biết chuyện này. Nếu ba người các ngươi tiết lộ chuyện này ra ngoài, các ngươi thừa biết... sẽ thế nào rồi đấy..."  

 

Ba người lập tức khom người nói: "Vâng".  

Advertisement
';
Advertisement