Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

Thấy Tần Ninh kinh ngạc, Vân Sương Nhi nói: "Chàng không biết, hơn một ngàn năm chàng không ở đây, Thần Tinh Dịch dẫn dắt Nguyên Hoàng Tông vươn lên, trong khoảng thời gian đó luôn bị Vô Tương Phật Tự và Kim Quang Tự đuổi đánh, đều là hắn ta nghĩ cách".  

 

"Nghĩ cách?"  

 

Tần Ninh giễu cợt nói: "Không phải là dây dưa với mấy người phụ nữ ở thiên vực đó sao...", "Đây cũng là bản lĩnh mà!"  

 

Vân Sương Nhi cười tủm tỉm nói.  

 

"Nàng hâm mộ?"  

 

"Ta hâm mộ cái gì?"  

 

Vân Sương Nhi lập tức sửng sốt, đưa tay véo tai Tần Ninh, cười nói: "Ta có chàng là đủ rồi".  

 

"Lời này có lý!"  

 

Tần Ninh cười nói: "Ánh nắng đẹp đẽ, trời trong nắng ấm, thích hợp để tu hành!"  

 

"Đi, ta dẫn nàng đi tu hành".  

 

Vừa nói, Tần Ninh vừa ôm lấy Vân Sương Nhi, xoay người đi vào trong đại điện... Từ sau khi Đạo Minh Huyền chết, liên lạc giữa Thượng Môn Đạo và Ma tộc dần dần giảm bớt.  

 

Mỗi ngày Tần Ninh đều “ở cùng” với Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Thời Thanh Trúc, đồng thời đốc thúc mấy người Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Trần Nhất Mặc và Lý Nhàn Ngư tu hành.  

 

Ngày hôm đó, ở trong Thượng Môn Điện.  

 

Lý Nhàn Ngư khom người nói: "Sư phụ, gần đây Đạo Minh Anh đưa tới tin tức, cũng đã tra xét ra được việc đổi chác của Thượng Môn Đạo và Ma tộc đã ngừng...", "Xem ra lần trước Đạo Minh Huyền chết đã khiến bọn họ cảnh giác".  

 

Nghe nói như vậy, Tần Ninh cười nói: "Trong dự đoán, chắc hẳn tiếp theo Đạo Trung Thiên và Đạo Trung Nghiệp sẽ không để cho ta nhàn rỗi, chắc sẽ nói cho ta biết những thứ thế lực khác hợp tác với Ma tộc để dời sự chú ý của ta đi".  

 

"Vậy phải làm sao bây giờ?"  

 

Tần Ninh tiếp tục nói: "Đối với ta mà nói, ai hợp tác với Ma tộc đều đáng chết, giết một ngàn lần, giết mười ngàn lần cũng không hết hận".  

 

"Nhưng mà ta cũng không muốn bị người khác lợi dụng...", Tần Ninh nhìn Lý Nhàn Ngư, cười nói: "Thanh Vân, Hiến Chi gần đây tu hành như thế nào?"  

 

"Con cũng không biết...", Lý Nhàn Ngư nói: "Dù sao ngày nào cũng tu luyện, ngược lại là Nhất Mặc sư huynh...", "Hắn ta làm sao?"  

 

Vẻ mặt Lý Nhàn Ngư kỳ quái nói: "Người là Thông Thiên Đại Đế chuyển thế, Cửu Nguyên Đan Đế chuyển thế, tin tức này ai nấy cũng đều biết".  

 

"Nhất Mặc sư huynh là đệ tử đời thứ tám của người, đám đan sư của Thượng Môn Đạo không dám quấy rầy người, cho nên ngày nào cũng đi tìm Nhất Mặc sư huynh...", "Vốn dĩ Nhất Mặc sư huynh cảm thấy rất phiền, nhưng dần dần, hắn ta đã tìm được thú vui trong đó...", thú vui trong đó?  

 

Tần Ninh hiếu kỳ nói: "Đưa ta đi xem một chút".  

 

Vừa nói, sư đồ hai người vừa rời khỏi Thượng Môn Điện, đi tới một sơn cốc trong Thượng Môn Đạo.  

 

Mà lúc này, bên trong sơn cốc có rất nhiều bàn đá mọc lên cao chừng mấy chục trượng.  

 

Lúc này, bên trên từng bàn đá là từng vị đan sư.  

 

Ở sâu trong sơn cốc, trên một bàn đá nhô ra gần sát vách núi, Trần Nhất Mặc mặc một bộ đan bào, tóc dài phấp phới, khí chất mờ mịt đang tấc bốc mình.  

 

"Năm đó sư phụ ta đi ra từ bên trong Cửu Nguyên Vực, đến Thượng Nguyên Thiên Vực, tiếp đó lại đi đến Thượng Nguyên Thiên, trở thành Đan Đế tuyệt đỉnh vang danh cổ kim, trong đó cũng có công lao cực lớn của Trần Nhất Mặc ta".  

 

Trần Nhất Mặc vừa nói xong, một vị đan sư của Thượng Môn Đạo đứng dậy chắp tay nói: "Trần đại sư, lời này giải thích thế nào?"  

 

Trần Nhất Mặc khoát tay nói: "Ta vốn không muốn nhắc lại, nếu không sẽ khiến uy nghiêm của sư phụ ta hạ xuống không ít".  

 

"Trần đại sư là đồ đệ duy nhất của đương kim Đan Đế, bọn ta đều vô cùng bội phục".  

 

"Đúng vậy, đúng vậy...", "Trần đại sư mau nói đi, chúng ta nghe một chút".  

 

Trần Nhất Mặc cố nói: "Cũng được".  

"Các ngươi đều biết năm đó sư phụ ta viết ra Cửu Nguyên Đan Điển, chính là kỳ thư mà vô số đan sư mơ ước...", Trần Nhất Mặc vừa nói đến chỗ này, một vị đan sư đã kinh ngạc nói: "Chẳng lẽ... Cửu Nguyên Đan Điển cũng không phải là do Cửu Nguyên Đan Đế viết, mà là Trần đại sư viết?"  

 

Nghe nói như vậy, Trần Nhất Mặc sửng sốt.  

 

Ông đây còn chưa bắt đầu khoác lác, sao ngươi đã nói cao như vậy rồi, ông đây còn khoác lác thế nào nữa?  

Advertisement
';
Advertisement