Tần Ninh nói tiếp: "Vách ngăn Tam Thiên là bức tường ngăn cách giữa Trung Tam Thiên và Thượng Tam Thiên, hôm nay vách ngăn đã suy yếu nên Tiên Nhân trên Thượng Tam Thiên có thể bắt vật cách một tầng không gian!"
"Chẳng qua, lần này không phải bắt vật mà là bắt người".
Bắt người?
Thương Vấn Đạo tiếp tục chất vấn: "Bắt người để làm gì?"
Tần Ninh còn chưa kịp lên tiếng thì Ô Lạp Hợp đã cười ha ha: "Mọi người đừng lo lắng".
"Bọn ta không tài cán đến mức có thể điều khiển Tiên Nhân làm theo ý bọn ta đâu".
"Chẳng qua là... trong Thượng Tam Thiên có người đã bàn bạc với Tiên Nhân của các tông thôi".
"Bây giờ, tất cả những người đang có mặt tại đây đều có cơ hội thành tiên, ai có thiên phú vượt trội thì sẽ được chọn đi. Đây là chuyện tốt chứ không phải chuyện xấu đâu".
Chuyện tốt?
Tốt cái đầu cha ngươi! Thương Bất Hủ cũng hỏi: "Tần tiên sinh, có thật là vậy không?"
Tần Ninh im lặng một lúc rồi gật đầu.
Là thật ư?
Ô Linh tộc mà tốt bụng thế à?
Ô Lạp Hợp nói tiếp: "Đại nhân của bọn ta ở trên Thượng Tam Thiên tập hợp các cường giả Tiên Nhân của tông môn các phe, quan sát biểu hiện của các ngươi ở bên kia rồi quyết định, chọn ra những người trong số các ngươi tiến vào Thượng Tam Thiên".
"Hiện giờ, các ngươi chính là cá trong hồ, những Tiên Nhân ở phía trên chính là người đi câu, được câu đi là chuyện tốt, chuyện tốt sẽ thay đổi vận mệnh của các ngươi".
Lựa chọn ra những thiên tài đủ tư cách! Ô Linh tộc tốt bụng đến mức cho những thiên tài có mặt tại đây được chọn tiến vào Thượng Tam Thiên, sau đó cho những vị Tiên Nhân mạnh mẽ kia đào tạo ư?
Lúc này, Tần Ninh cười hỏi: "Ô Lạp Hợp, ngươi sợ thế à?"
Hắn vừa nói câu này ra thì tất cả cường giả đông đảo bốn phía quanh đây đều vểnh tai lắng nghe.
"Xưa kia, vách ngăn Tam Thiên yếu đi, các Hư Tiên, cường giả thập biến, thập nhất biến, thập nhị biến đã tu luyện đến giới hạn của thế hệ trước lựa chọn tiến vào Thượng Tam Thiên để giành giật một cơ hội thăng cấp".
"Giờ đây, ngươi lại làm ra Tiên Tắc Thiên Pháp này để những Tiên Nhân trên Thượng Tam Thiên chọn ra thiên kiêu kiệt xuất nhất Trung Tam Thiên mà mang đi".
"Nói cho cùng là do ngươi sợ mà thôi!"