Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Tiên kiếp là một thử thách dành cho Hư Tiên, sao mà cảnh giới Biến Cảnh chống đỡ được! Giờ đây, võ giả các phe Nhân tộc cũng có biểu hiện khác nhau.  

 

Võ giả đứng về phe Ma tộc đương nhiên mặt nhăn nhúm như chết cha chết mẹ.  

 

Người đứng về phe của Tần Ninh thì vô cùng mừng rỡ.  

 

Chiêm Ngưng Tuyết đã sắp lịch kiếp, vũ hóa thành tiên, lại còn có thể giúp bọn họ làm thịt đám khốn kiếp này.  

 

Giờ phút này, tình thế đã biến chuyển hoàn toàn.  

 

Vốn dĩ về phía Ma tộc, Ô Lạp Hợp bỏ mình, Ô Linh Thần được ông ta triệu hồi bằng cách hiến tế bản thân cũng đã bị Tần Ninh tiêu diệt nhưng thực lực của năm tộc Ô Linh tộc vẫn cực kỳ hùng mạnh, cộng thêm sự trợ giúp của Nhân tộc thì rất khó để áp chế được bọn chúng.  

 

Nhưng bây giờ lại có thể.  

 

Hứa Huyền Diệp ở lại bên cạnh Tần Ninh, còn đám người Khúc Phỉ Yên, Hứa Vân Đỉnh, Lâm Uyên thì xông ra lần nữa.  

 

Lần này nhất quyết phải giải quyết Ma tộc, không được để lại mối lo về sau.  

 

Thực lực của Khúc Phỉ Yên rất mạnh, nàng triệu hồi ra ngàn vạn thiên nguyên khí bắn về phía Ô Vân Hiên và Ô Vân Nguyệt.  

 

Chiêm Ngưng Tuyết đã sắp phi thăng rồi.  

 

Vậy thì nàng ta cũng phải trổ tài một chút thôi.  

 

Lúc này, Tần Ninh nhìn sang Hứa Huyền Diệp kế bên, đột nhiên hỏi: "Huyền Diệp, giờ đệ đã cảnh giới thập biến rồi đúng không?"  

 

"Đúng vậy".  

 

Hứa Huyền Diệp cười nói: "May mà đại ca quay lại, là động lực cho ta dấy".  

 

Tần Ninh nói tiếp: "Đệ còn nhớ cái lần khi còn bé, chúng ta cùng nhau tu luyện, ta suýt thì đã đánh đệ nhừ tử không?"  

 

"Đương nhiên là nhớ rồi!"  

 

Hứa Huyền Diệp cười sảng khoái: "Lúc ấy cũng là lần đầu tiên ca bị cha mẹ đánh cho tơi bời, vì có lần đó mà ta mới cảm thấy ta vẫn là con trai của cha mẹ. Ai bảo từ nhỏ đến lớn cha mẹ thiên vị ca quá chứ".  

 

Tần Ninh bật cười.  

 

Chiêm Ngưng Tuyết tiếp tục lịch kiếp, Khúc Phỉ Yên đè Ô Vân Hiên và Ô Vân Nguyệt ra mà đánh, Ô Vân Tích và Ô Vân Bàng cũng gia nhập vào đó.  

 

Số lượng người chết của Ma tộc ngày một tăng.  

Nhưng đúng lúc này, một bóng dáng xuất hiện giữa bầu trời, lặng thinh như quỷ mị.  

 

Bóng dáng mờ mịt tỏa ra khí tức mạnh mẽ ấy đột nhiên xuất hiện ở nơi cách Chiêm Ngưng Tuyết không xa, nắm chặt tay lại.  

 

"Tuyết Nhi, cẩn thận!"  

Advertisement
';
Advertisement