Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 "Ngươi... Như vậy mà cũng khiến ngươi có cảm giác?" 

 Thần Tinh Dịch lại không thể tưởng tượng nổi nhìn Thạch Cảm Đương, nói thẳng: "Làm sao không thể? 

 Ngươi không thấy mặc dù nàng ta không phải Nhân tộc, nhưng cũng là hình dạng người mà, chứ đâu phải súc sinh!" 

 "Sư phụ từng nói, ngàn vạn đại thế giới, vạn tộc san sát, có những thần tộc rất mạnh mẽ như Long tộc, Phượng tộc Thái Thản tộc, có thành tựu tu luyện, cũng có thể hóa thành hình người, vậy thì làm sao chứ?" 

 "Cho dù ngươi kỳ thị, nhưng đừng nghĩ ai cũng kỳ thị chứ!" 

 Thạch Cảm Đương vô cùng cạn lời. 

 Chỉ cần là hình dạng người, Thần Tinh Dịch đều có thể thích sao? 

 Tên này, may mà trời sinh ra một khuôn mặt đẹp trai không tì vết, chứ không chắc có lẽ sẽ bị ngàn vạn cô gái đập chết. 

 Lúc này, ba người dẫn đầu - hai nam một nữ nhìn về phía hàng trăm hàng ngàn vị võ giả sau lưng. 

 Đôi mắt đẹp của người phụ nữ kia lóe lên, nói với hai người bên cạnh không biết bằng ngôn ngữ gì: "Tuy đã đến, nhưng tiến vào thế này tổn thất quá lớn!" 

 "Vốn dị có chín ngàn người, bây giờ chỉ còn lại hơn một ngàn người". 

 Ánh mắt người phụ nữ vô cùng ảm đạm. 

 Một người đàn ông khác khuyên giải: "Đây là mệnh lệnh của Ô Linh Thần đại nhân, Ô Linh tộc không có cách nào chống lại, Thanh Linh tộc chúng ta cũng không có cách nào chống lại!" 

 "Ta biết...", mà đúng lúc này, một người đàn ông khác lại nói: "Nơi này hẳn là mặt khác thế giới ở Trung Tam Thiên, chúng ta còn phải rời khỏi đây, nhìn xem rốt cuộc Ô Linh tộc đã gặp chuyện gì rồi...", "Đại quân Ô Linh tộc hàng vạn người đến đây, ngay cả Huyết Bạt tộc, tộc Thiên Mục, rõ ràng đều đã mất liên hệ, bên trong Trung Tam Thiên có thể có kinh khủng như vậy ư? 

 Thật sự không biết nhiều năm qua Ô Lạp Khắc làm việc như thế nào nữa!" 

 "Bây giờ chúng ta không chỉ cần tìm hiểu ra sự thật Ô Linh tộc tan tác, mà còn phải thành lập liên hệ mới ở chỗ này, để cho chiến sĩ Thanh Linh tộc ta chạy đến". 

 "Ừm". 

 Ba người thương lượng một chút, sau đó bắt đầu phân chia hơn ngàn chiến sĩ ra. 

 Nhưng vào lúc này, đôi mắt màu xanh của người phụ nữ kia lóe lên, nhìn về phía chân núi một ngọn núi cao bên ngoài thung lũng. 

 Ở nơi đó có năm người đang đứng, nhìn về phía bọn họ từ xa. 

 "Có Nhân tộc!" 

 Người phụ nữ lạnh lùng nói xong một câu, liền cong ngón tay búng ra, hư không xé rách, một mũi tên xanh phá không mà ra, lao thẳng về hướng năm người kia. 

 "Không khách khí như thế sao?" 

 Thạch Cảm Đương hừ một tiếng, vọt thẳng ra, hai tay nắm chặt, ý chí chiến đấu bành trướng, không ngừng bộc phát. 

 Ầm... Thung lũng rộng lớn lúc này không ngừng run rẩy. 

 Thần Tinh Dịch thấy cảnh này thì bĩu môi. 

 Đối xử với người đẹp sao có thể thô bạo như thế chứ? 

 Mấy trăm năm qua, thực lực của đã tăng mạnh, gần như thành Hư Tiên, quả nhiên là càng ngày càng dã man. 

 Thạch Cảm Đương ngăn cản được một kích của người phụ nữ kia, Thần Tinh Dịch tiến lên, chắp tay nói: "Mỹ nữ, xin chào, tại hạ là Thần Tinh Dịch, là người đẹp trai nhất Trung Tam Thiên sống ở gần đây". 

 Thần Tinh Dịch mỉm cười, bày ra dáng vẻ tự nhận là cực kì anh tuấn. 

 Trên thực tế, Thần Tinh Dịch vốn đã đẹp trai đến mức không thể bắt bẻ rồi, có thể hiện hay không cũng như thế. 

 Chỉ là nhìn thấy Thần Tinh Dịch phong nhã đứng ở nơi đó, ánh mắt của người phụ nữ kia và hai người đàn ông bên cạnh đều vô cùng kỳ lạ. 

 Thạch Cảm Đương không nhịn được nhìn Thần Tinh Dịch bên cạnh, nói: "Sư huynh, ngươi không cảm thấy bọn họ nhìn ngươi giống như đang nhìn đồ đần sao?" 

 "Nói bậy!" 

 Thần Tinh Dịch nghiêm túc nói: "Rõ ràng là bị dung nhan đẹp đẽ của ta mê hoặc!" 

 "Ọe...", "Cút đi cút đi". 

 Thần Tinh Dịch bước ra một bước, cười nói: "Ở xa tới là khách, tại hạ là người đẹp trai nhất Trung Tam Thiên - Thần Tinh Dịch, không biết có thể may mắn kết bạn với cô nương không?" 

Advertisement
';
Advertisement