Tần Ninh nhìn về phía Hoa Nguyệt Dung, khẽ mỉm cười: "Đi thăm thú thành Bách Hoa, chỗ nhà họ Hoa các ngươi thôi!"
Hoa Nguyệt Dung lập tức nói: "Được thôi, ngươi đã cứu ta, phụ thân ta nhất định sẽ cảm ơn ngươi!"
Phụ thân của Hoa Nguyệt Dung, cũng là tộc trưởng của nhà họ Hoa, thực lực của ông ta vô cùng mạnh mẽ, thực lực của nhà họ Hoa cũng trở nên lớn mạnh đáng kể dưới sự cầm quyền của ông ta.
Sau khi ăn xong, chuẩn bị mọi thứ đâu vào đấy, Tần Ninh dẫn Hoa Nguyệt Dung, Tiểu Nhan và Cửu Anh rời khỏi sơn cốc.
Ở đây gần một năm mà Tần Ninh vẫn không thấy một người sống nào, thật sự cảm giác như hắn đã thành tiên rồi vậy.
Trên đường đi, Hoa Nguyệt Dung dẫn đường cho họ đi theo hướng ngược lại.
Thế Tần Ninh mới biết hóa ra thời gian qua hắn đang tiến sâu hơn vào dãy núi Lũng An... Toàn bộ đại lục Thiên Huyền rộng ngàn vạn dặm, cho dù là cảnh giới Chân Tiên thì cũng khó lòng vượt qua trong tích tắc.
Hàng tỷ dân số và sinh linh đang sinh sống trên đại lục Thiên Huyền rộng bát ngát này.
Đại lục Thiên Huyền cũng có mấy ngàn, mấy vạn tòa thành trì, có lớn có nhất, nhìn chung được chia làm bốn khu vực lớn.
Huyền tộc nắm khu vực lớn nhất, bởi dù sao Huyền tộc cũng là chúa tể của đại lục Thiên Huyền.
Có thể nói, Huyền tộc chiếm giữ kinh tế và sức mạnh của một phần ba diện tích đại lục Thiên Huyền, còn ba gia tộc nhà họ Hoa, nhà họ Cốc và nhà họ Khương thì chia nhau hai phần ba diện tích còn lại.
Những ngày qua, Hoa Nguyệt Dung cho Tần Ninh biết những thông tin này.
Trong Thái Bạch Cảnh khổng lồ này, các thánh địa, thần phủ, động thiên lớn mới là chủ nhân chí cao vô thượng, bọn họ quản lý những gia tộc, hoàng triều và tông môn trong mỗi đại lục dưới trướng, cao cao tại thượng, không ai có thể làm lung lay vị thế của bọn họ.
Đây chính là tình hình trong Thái Bạch Cảnh.
Bọn họ men theo dãy núi đi ra, trên đường đi, Tần Ninh hỏi: "Trong Thái Bạch Cảnh có Địa Tiên không?"
"Địa Tiên ấy hả?"