Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

Tần Ninh nói ngay: “Đúng rồi, nhiệm vụ của các ngươi đã hoàn thành rồi, muốn đi thì cứ đi đi, cái viên Phệ Tâm Huyết Linh Đan ta cho các ngươi ăn lúc trước chính là đan dược bổ khí bổ huyết bình thường thôi!”  

 

Nghe thấy thế, bọn họ ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, ngơ ngác.  

 

Bị chơi một vố?  

 

Tần Ninh không nhiều lời nữa, hắn bay thẳng vào trong núi.  

 

Nhưng mà sau lưng hắn, những người khác cũng bay theo.  

 

Dịch Văn Vũ, Thương Thuyên và Lôi Tiêu, Bắc Minh Kiết, Bắc Minh Tuyết, Tương Chính Thiên, Đoàn Thanh, Liễu Lãng, Khổng Hưu.  

 

Chín người này không có ý định rời đi.  

 

“Ta bảo những người khác đi rồi, ta đi theo huynh, Tần đại ca!”  

 

Khổng Hưu cười hì hì.  

 

Bây giờ, hắn ta vẫn là Chân Tiên cửu phẩm như cũ, tuy rằng mấy tháng quá, hắn ta chưa thăng cấp, nhưng được Tần Ninh chỉ bảo, hắn ta cũng được không ít lợi lộc.  

 

Thậm chí Tần Ninh còn cho hắn ta một cảm giác là những vị Linh Tiên đại nhân trong nội môn cũng không hiểu biết nhiều bằng Tần Ninh.  

 

Dù sao thì hắn ta tới nơi này cũng là vì rèn luyện, đi theo Tần Ninh để rèn luyện cũng là một lựa chọn không tồi.  

 

“Các ngươi nghĩ kĩ rồi sao?”  

 

Tần Ninh nhắc nhở: “Ta đã nói từ trước rồi, ta không phải là thiên kiêu tới từ tông môn siêu cấp của tiên vực Đại La, tới đây để trải nghiệm cuộc sống như các ngươi nghĩ, ta cũng không phải là đệ tử của đại thế lực ở tiên châu khác, ta chính là người phi thăng, phi thăng từ Thái Bạch Cảnh!”  

 

Đoàn Thanh cười hì hì, hắn ta nói: “Bọn ta biết là đi rèn luyện cùng với ngươi sẽ thu hoạch được nhiều thứ hơn”.  

 

Bây giờ, Đoàn Thanh cũng đã đạt tới cửu phẩm, thực lực tăng vọt, đây cũng là nhờ Tần Ninh.  

 

Nhờ Tần Ninh luyện chế ra một viên Thuế Tiên Thể Đan mới khiến hắn ta thăng cấp lên tới cửu phẩm.  

 

Tần Ninh còn là một vị tiên đan sư, tất cả bọn họ đều không ngờ được điều này.  

 

Trên thực tế, lúc bị Tần Ninh thu làm nô lệ, trong lòng bọn họ đều bất bình, nhưng sau khi thấy được năng lực của Tần Ninh, trong lòng bọn họ dần thấy rằng đi theo hắn sẽ đạt được cơ duyên.  

 

Tần Ninh trêu ghẹo bọn họ: “Đây có lẽ là sự quyến rũ trong nhân cách của ta nhỉ!”  

 

Bọn họ bật cười.  

Tần Ninh cũng không kéo dài thời gian nữa, huynh muội Bắc Minh Kiết và Bắc Minh Tuyết đi trước dẫn đường.  

 

Bọn họ đi thẳng vào núi sâu, rất nhanh, bọn họ thấy được dấu vết của U Viêm Thiết.  

 

Dưới mặt đất có bột mịn của U Viêm Thiết.  

Advertisement
';
Advertisement