"Khương tộc năm ấy bị giết thật sao?"
Bắc Minh Kiết không tin được nói: "Ta chỉ biết tin tức từ Đại Nhật tiên châu truyền tới là Khương tộc bị thiệt hại nặng nề, ai ngờ lại tới tình trạng này".
Khoảng cách giữa hai tiên châu không gần, không phải chuyện gì cũng biết được.
Ba đại điện phía trước là phần mộ của tộc lão.
Nơi đây là mộ của hàng vạn võ giả đệ tử Khương tộc.
Phía sau còn có gì nữa?
Tần Ninh đi dọc theo khu mộ, tiếp tục đi sâu vào trong.
Lúc này, Khổng Hưu tiến lên hỏi: "Tần đại ca, có đi nữa không?"
Đúng vậy! Có đi nữa không?
Phía trước e rằng càng thêm hung hiểm.
Chuyến hành trình này của bọn họ, Tần Ninh đã có được hai tiên khí ngũ phẩm là Thiên Diễn Thương Sinh Linh Đao và Cửu Tinh Thiên Kỳ, đủ làm Tử Vân tiên châu chấn động.
Lại thêm bản hoàn chỉnh của Yên Lôi Kinh cũng đủ cho Tần Ninh thể hiện bản lĩnh rồi.
Đi sâu hơn rất nguy hiểm.
Tần Ninh suy tư rồi nói: "Các ngươi có thể ở đây chờ ta!"
Vừa nói ra câu ấy, Bắc Minh Kiết nói ngay: "Tần đại ca, ta không sợ, dù có núi đao biển lửa thì ta cũng sẽ xông pha với ngươi".
"Ta cũng không sợ!"
Dịch Văn Vũ vội vàng nói.
Khổng Hưu nghe vậy, bèn cảm thấy hơi mất mặt, hừ nói: "Không phải ta sợ, mà là ta lo lắng cho an nguy của Tần đại ca".
Tần Ninh chậm rãi nói: "Dù có là núi đao biển lửa thì ta cũng đi".
Hắn nhấc chân lên bước ra, tiếp tục hướng về nơi không điểm cuối kia... chín người nối gót theo sau.
Khi đi qua nghĩa trang, đằng trước bỗng xuất hiện một con sông ngầm.
Con sông ấy rộng đến mấy trăm trượng, nước sông chảy xiết.
"Phải làm sao bây giờ?"
Sắc mặt cả bọn rất khó coi.
Bắc Minh Kiết liền nói: "Để ta thử xem".
Bắc Minh Kiết vung tay lên, trong lòng bàn tay xuất hiện một con thuyền nhỏ bằng ngón cái.
Con thuyền bay lên rồi neo bên bờ sông.
Nháy mắt, con thuyền đã to đến chín trượng, cánh buồm căng lên.
Đây mà một món tiên khí.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!