"Ta không muốn giết chóc nữa, các ngươi đi ra ngoài nói cho mấy kẻ đó biết rằng, đừng mưu toan tiến vào đây nữa, nếu không, bọn họ đều sẽ chết".
Nghe vậy, chín người Bắc Minh Kiết và Tương Chính Thiên đều cảm thấy lạnh người.
Ông già này lớn giọng thật.
Thế nhưng, càng như vậy càng khiến bọn họ cảm thấy ông già này không nói giỡn.
Tần Ninh đi tới chỗ ông lão, nhìn kỹ dáng vẻ của ông ta, nói tiếp: "Ta hỏi lại ngươi lần nữa, Khương Thái Vi đâu?"
Hắn vừa dứt lời, trong mắt ông lão đã có chút tức giận.
Bọn Bắc Minh Kiết, Dịch Văn Vũ, Tương Chính Thiên và Khổng Hưu đều rất muốn giữ chặt Tần Ninh lại.
Chọc tức ông già kia thì bọn họ không có quả ngon mà ăn đâu!
"Nàng đã chết chưa?"
Tần Ninh từng bước dồn ép.
"Nàng đâu rồi?"
Nghe giọng điệu hối hả đầy áp bức của Tần Ninh, ông lão thở dài, chậm rãi đưa tay lên.
Ngay sau đó, một luồng lực lượng khủng khiếp nhắm thẳng tới chỗ chín người Bắc Minh Kiết.
Chết tiệt! Lúc này, Tần Ninh quát lớn: "Khương Thái Bạch!"
Một tiếng quát lớn chấn động cả đại điện.
Giọng nói phẫn nộ của Tần Ninh không ngừng vang vọng trong đại điện.
"Khương Thái Vi ở đâu?"
Ba chữ Khương Thái Bạch như có nguồn ma lực vô tận.
Nó khiến thân thể ông lão run lên, đình chỉ tất cả mọi khí thế đã được ngưng tụ.
Nó càng khiến cho ánh mắt ông lão nhìn về phía Tần Ninh càng tràn ngập kinh ngạc.
Một tiếng Khương Thái Bạch này cũng khiến hai người Thương Thuyên và Lôi Tiêu đờ đẫn.
Hai người họ vốn là thiên kiêu thuộc thế hệ nhỏ nhất của Thương Lôi Các, bọn họ đã nghe một chút chuyện về Khương tộc qua lời trưởng bối.
Dù sao việc kinh doanh của Thương Lôi Các không chỉ có ở Tử Vân tiên châu.
Khương Thái Bạch! Đó cũng là một nhân vật cực kỳ nổi danh.
Danh tiếng của Khương Thái Vi rất lớn, thế nhưng, khi người đời nhắc đến Khương Thái Vi thì cũng không thể coi nhẹ người thiếu niên có tên là Khương Thái Bạch.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!