Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 
             Mặc dù độc tố trong cơ thể Diệp Viên Viên đã được loại bỏ, nhưng vết thương cũng phần nào bị ảnh hưởng, cần dùng một số dược liệu để chữa trị.  

             Sáng sớm, Thánh Tâm Duệ đã đến cùng Tiểu Phi.  

             "Ca ca, Viên Viên tỷ tỷ sao rồi? Vừa rồi muội gặp tỷ ấy, hai má của tỷ ấy lại đỏ như vậy!", Lăng Tiểu Phi khó hiểu hỏi: "Độc tố trong người Viên Viên tỷ tỷ còn chưa được loại bỏ hết sao?"  

             Nghe vậy, sắc mặt Thánh Tâm Duệ liền trở nên kỳ quái, còn Tần Ninh thì không biết nên trả lời như thế nào.  

             "Đừng lo lắng, Viên Viên tỷ tỷ của muội đã được chữa khỏi rồi, chỉ còn có một ít độc trên bề mặt cơ thể vẫn còn chưa được loại bỏ hết thôi!"  

             Tần Ninh xoa đầu Tiểu Phi, cười nói: "Muội không tin thuật luyện đan của Tần Ninh ca ca sao?"  

             "Đương nhiên là ta tin rồi!"  

             Tiểu Phi cười ha ha nói, cũng không hỏi nữa.  

             Nhưng còn Thánh Tâm Duệ thì làm gì dễ bị gạt như vậy.  

             Hắn ta còn nhớ rõ hôm qua Diệp Viên Viên mặc một chiếc váy màu xanh nhạt, nhưng hôm nay khi ra ngoài, nàng lại mặc một chiếc váy màu hoa oải hương.  

             Rõ ràng là đã thay quần áo rồi.  

             Hơn nữa, Tần Ninh ở cùng phòng với Diệp Viên Viên một đêm, độc tố của nàng ta đã được tẩy rửa sạch sẽ, y phục của Diệp Viên Viên bị rách khắp nơi, Tần Ninh sẽ dễ bị lôi kéo vào những suy nghĩ...  

             Cô nam quả nữ ở chung một phòng, tuổi tác lại phù hợp, một thiếu niên tuấn tú, một thiếu nữ xinh đẹp...  

             Có trời mới biết chuyện gì sẽ xảy ra?  

             Tần Ninh gõ đầu Thánh Tâm Duệ, nói: "Nãy giờ ta nói cái gì, ngươi đã nghe rõ chưa?"  

             "Hả? Cái gì?"  

             "Chuẩn bị thêm một phần những dược liệu đã liệt kê này, những dược liệu ngày hôm qua cũng chuẩn bị cho ta thêm một phần!"  

             "Ồ, vâng!"  

             Thánh Tâm Duệ ngay lập tức bắt đầu bận rộn.  

             Nhưng hắn ta cũng không cảm thấy mệt mỏi vì điều đó.  

             Thuật luyện đan của Tần Ninh thực sự rất xuất sắc.  

             Mỗi lần quan sát Tần Ninh luyện đan, hắn ta đều cảm thấy hưởng thụ tuyệt đối.  

             Lưu loát, uyển chuyển, và nhanh chóng.  

             Tựa như Tần Ninh không phải đang luyện đan, mà là đang làm một món thủ công mỹ nghệ, khéo léo vừa mắt.  

             Có lẽ cảnh giới giác ngộ siêu việt này chính là mơ ước của mọi vị đan sư chăng?  

             Thánh Tâm Duệ thậm chí còn muốn nhìn thấy Tần Ninh luyện đan mỗi ngày.  

             Không chỉ là một loại hưởng thụ, đây cũng là cách khiến cho thuật luyện đan của hắn ta phát triển lên cao nhanh chóng hơn.  

             Chuẩn bị xong tất cả dược liệu, Tần Ninh bắt đầu luyện đan.  

             Ngoài ba loại linh đan trước đó là Phá linh đan, Tố linh đan và Hồi linh đan, lần này Tần Ninh cũng đang chuẩn bị luyện chế ra Thanh Nguyên đan!  

             Thanh Nguyên đan đã hồi phục vết thương của Diệp Viên Viên rất tốt, gần như có thể loại bỏ hoàn toàn những nguy cơ tiềm ẩn.  

             Ngoài ra, đối với Tiểu Phi, cũng cần một viên đan dược để thúc đẩy tu luyện.  

             Hai ngày nay cảm giác thèm ăn của Tiểu Phi tăng lên rất nhiều, trên thực tế, chính là do thần thể hấp thu linh khí quá nhanh, thể chất không theo kịp nên cần phải liên tục bổ sung năng lượng.  

             Nếu có thể dùng đan dược để ổn định, có thể đảm bảo rằng việc tu luyện của cô bé trở nên thông suốt hơn, tránh mắc phải sai lầm.  

             Mà vào lúc này, trên lầu bảy của Thánh Đan các đang diễn ra một cuộc thi độc nhất vô nhị.  

             Thánh Đăng Phong và Cưu Thạch đang ăn miếng trả miếng với nhau, vô cùng căng thẳng.  

             "Bắt đầu đi, Thánh sư huynh!"  

             Cưu Thạch nhìn Thánh Đăng Phong, vô cùng tự tin.  

             Ba câu hỏi của ông ta tưởng chừng như đơn giản, nhưng lại ẩn chứa nhiều huyền cơ, nhất là câu hỏi cuối cùng, Thánh Đăng Phong tuyệt đối không thể trả lời.  

             "Cưu Thạch sư đệ, dĩ nhiên phải để cho đệ bắt đầu trước, ta phải giữ được phong độ của một sư huynh chứ!"  

             Thánh Đăng Phong cũng tự tin cười nói.  

             Giả vờ!  

             Cưu Thạch giờ phút này trong lòng tràn đầy đắc ý!  

             Ông ta không tin rằng Thánh Đăng Phong có thể trả lời ba câu hỏi của ông ta.  

             "Được!"  

             Cưu Thạch hừ một tiếng, ông ta có thể trả lời cả ba câu mà Thánh Đăng Phong vừa hỏi nên rất thong thả trả lời, rất nhanh đã trả lời xong.  

             Đại sư Khương Vinh gật đầu: "Không sai, đáp án đều đúng!"  

             "Thánh Đăng Phong, đến lượt huynh!"  

             "Được!"  

             Thánh Đăng Phong cũng không từ chối nữa.  

             Tần Ninh đã giúp ông ta lý giải ba câu hỏi này từ lâu, hiện tại ông ta chỉ cần lặp lại từng chữ một.  

             "Câu hỏi thứ nhất, quả Tề Nguyên có thể thay thế bằng hoa Tề Nguyên, nhưng cần phải thêm vào cỏ Bích Căn, mà cỏ Bích Căn vô cùng trân quý, nói chung, linh đan sư tứ phẩm sẽ không làm chuyện này!"  

             "Câu hỏi thứ hai, Tích Tâm đan thực sự có thể được thay thế bằng Tích Mạch đan và Định Tâm đan. Nhưng không chỉ vậy, cần phải thêm vào Kỳ Linh đan. Khi ba viên đan dược này phối lại với nhau, công dụng cũng sẽ giống như Tích Tâm đan. Chỉ có điều, ba loại đan dược này cuối cùng sẽ gây ra nhiều ảnh hưởng đối với cơ thể của võ giả, vì vậy nói chung, sẽ không có ai làm điều này cả".  

             "Đối với câu hỏi cuối cùng..."  

             Thánh Đăng Phong bình tĩnh nói: "Lửa luyện đan, có thể nghịch chuyển!"  

             "Tuy nhiên, chỉ có người có thể chất đặc biệt mới có thể tạo ra nghịch chuyển, ví dụ như linh thể, hoặc những thể chất đặc biệt vượt qua linh thể!"  

             Thánh Đăng Phong chỉ nói trong một hơi, sau đó nhìn Cưu Thạch, cười nói: "Cưu Thạch sư đệ, ta trả lời như vậy có đúng hay không?"  

             Nhìn Thánh Đăng Phong, trên mặt Cưu Thạch lộ ra vẻ kinh ngạc.  

             Làm thế nào mà Thánh Đăng Phong có thể có được tất cả các câu trả lời chính xác?  

             Điều này là hoàn toàn không thể!  

             Ba câu hỏi này ông ta đã phải chuẩn bị trong một thời gian rất dài, Thánh Đăng Phong tuyệt đối không thể trả lời chính xác, đặc biệt là câu hỏi cuối cùng!  

             Khương Vinh lúc này mới kinh ngạc nhìn Thánh Đăng Phong.  

             Thánh Đăng Phong rõ ràng đã khác trước rất nhiều.  

             Không chỉ thuật luyện đan ngày càng tiến bộ, mà ngay cả lý luận cũng rất tường tận.  

             "Ta không phục!"  

             Cưu Thạch hừ một tiếng, nói: "Khương lão, Thánh Đăng Phong nhất định đã gian lận, bên trong đế quốc Bắc Minh nhất định có linh đan sư ngũ phẩm, thậm chí là có một linh đan sư cao cấp hơn đang tồn tại".  

             "Được rồi!"  

             Khương Vinh lúc này mới cau mày, nói: "Thi hỏi đáp, hai người ngang tài ngang sức. Cưu Thạch, thuật luyện đan của Thánh Đăng Phong cao minh hơn ngươi. Lần khiêu chiến này, ngươi thất bại rồi!"  

             Sau đó, Khương Vinh quay lại nhìn Thánh Đăng Phong, cười nhẹ nói: "Không tệ không tệ, Thánh Đăng Phong, ngươi sẽ tiếp tục làm các chủ của Thánh Đán các ở đế quốc Bắc Minh, hơn nữa, lần này ta trở về sẽ báo cáo với tổng các chủ rằng ngươi đã được thăng lên linh đan sư ngũ phẩm, ngươi là một nhân tài hiếm có!"  

             "Cảm ơn Khương đại sư đã khen!"  

             Thánh Đăng Phong chắp tay nói.  

             Ải này cuối cùng cũng đã kết thúc!  

             Mới hai ngày trước ông ta còn lo lắng, thế mà những chuyện xảy ra trong hai ngày này đã khiến cho ông ta không thể tin được.   

             Tần Ninh thật sự quá lợi hại!  

             "Khương lão..."  

             "Cưu Thạch!"  

             Thấy Cưu Thạch vẫn chưa phục, sắc mặt của Khương Vinh trầm xuống, lão ta nói: "Lần khiêu chiến này ngươi đã thua, thua chính là thua, hiểu chưa?"  

             "Vãn bối đã hiểu rồi!"  

             Cưu Thạch đành phải chắp tay rút lui.  

             Nhưng nét mặt của ông ta vô cùng dữ tợn, có thể thấy được ông ta vẫn chưa hề nhận thua.  

             Trong phòng chỉ còn lại hai người Khương Vinh và Thánh Đăng Phong.  

             Nhìn Thánh Đăng Phong, Khương Vinh chậm rãi nói: "Nói đi!"  

             Lão ta vừa dứt lời, sắc mặt của Thánh Đăng Phong liền tái đi.  

             Sau đó, ông ta

 

Advertisement
';
Advertisement