Khương Thái Bạch vội vàng nói: "Đã cất hết những thứ chúng ta mang đến năm xưa, đều ở trên người ta”.
Khương Thái Bạch bây giờ chính là một kho tàng bảo vật to lớn!
“Được!"
Tần Ninh đỡ Khương Thái Vi lên, sau đó cười nói: "Chờ bọn họ tới, chúng ta sẽ đi ra ngoài nhìn một chút”.
"Đúng rồi, năm đó các ngươi đi tới Tử Vân Tiên châu, nhờ Tử Phủ giúp đỡ, Tử Phủ đã bán đứng các ngươi đúng không?"
Khương Thái Bạch tức giận nói: "Phải!"
"Vậy bây giờ sẽ ra tay với Tử Phủ trước!"
Ở cửa sơn cốc.
Tần Ninh đỡ Khương Thái Vi đi tới cửa sơn cốc.
Mấy người Bắc Minh Kiết, Dịch Văn Vũ, Tương Chính Thiên rối rít tiến lên.
"Tần đại ca!"
"Tần đại ca!"
Mấy người nhìn về phía Tần Ninh, vẻ mặt vô cùng cung kính.
Đến khi nhìn Khương Thái Vi, ai nấy đều có vẻ dè đặt, không dám thở mạnh.
Bà bà này là Khương Thái Vi của Khương tộc nổi tiếng khắp Đại Nhật tiên châu năm xưa, bá chủ Kim Tiên chân chính! Tần Ninh cười nói: "Chín người các ngươi, hơn trăm năm qua cũng đã có thành tựu rồi”.
"Bây giờ đều đã là cảnh giới Nhân Tiên ngũ phẩm lục phẩm thất phẩm, chắc hẳn sự tăng trưởng này đã đủ để gia tộc, tông môn cực kỳ coi trọng các ngươi”.
"Bây giờ cấm chế đã mở, phần mộ hiện ra ở trước mặt các đại bá chủ”.
Tần Ninh nói đến chỗ này, ngừng một chút rồi nói: "Nhưng ta lại muốn giết người!"
Nghe hắn nói vậy, sắc mặt mấy người đều thay đổi.
Tần Ninh tùy tiện nói: "Cái Thế Tiên Tông, Thánh Hoàng Thiên Tông, thế gia Bắc Minh, Thương Lôi Các, Dịch Thiên Các, các ngươi đến từ năm phe này, thân phận địa vị đều không thấp”.
"Bây giờ ta sẽ cho các ngươi rời đi”.
"Chắc hẳn người của các gia tộc tông môn đó đã bắt đầu đi vào rồi, các ngươi đi tìm bọn họ đi”.
Nghe hắn nói vậy, chín người đều nhìn nhau một cái, không hiểu gì cả.
Tần Ninh tiếp tục nói: "Tìm được trưởng bối của các ngươi, nói cho bọn họ, nơi này đúng là có chỗ tốt, ta không keo kiệt, bọn họ có thể dẫn người đến tu luyện, tới đào, nhưng mà...”, Tần Ninh chuyển lời, nói thẳng: "Không thể phá hỏng bất cứ chỗ nào trong mộ địa này”.
"Nếu có một ngôi mộ bị phá hủy, ta sẽ bắt đầu giết người”.