Khương Thái Bạch vừa lo lắng mình luyện chế khôi lỗi thất bại.
Lại lo lắng sẽ thành công, thành máy giết người, không nghe sai sử.
Loại cảm giác phức tạp này, trước kia Tần Ninh cũng đã từng trải qua.
Ầm! Lại một tiếng nổ trầm thấp nữa vang lên.
Một bàn tay màu đồng cổ khác đưa ra.
Ngay sau đó, ba người liền nhìn thấy, bên trong quan tài gỗ, một bóng người chậm rãi ngồi dậy, sau đó đứng lên.
Người kia mặc quần áo trang sức màu đồng cổ, ngay cả da thịt cũng là màu đồng, khoác nhuyễn giáp, hơn nữa trên mặt còn đeo mặt nạ.
Nhìn qua giống như một pho tượng được chế tạo từ đồng cổ vậy.
Tần Ninh cạn lời nói: "Sao cả người lại thành đồng cổ thế kia?"
Khương Thái Bạch vội vàng nói: "Ta cảm thấy luyện thành thi khôi, làn da sẽ là màu đồng cổ, cho nên dứt khoát phối hợp thành màu đồng luôn".
Ngươi bị bệnh ám ảnh cưỡng chế hả?
Trong lòng Tần Ninh vô cùng mệt mỏi.
Mà lúc này, khôi lỗi kia đứng yên ở bên trong quan tài gỗ, đưa mắt nhìn thẳng Khương Thái Vi và Khương Thái Bạch, trong ánh mắt tràn đầy khiếp sợ và tức giận.
"Khương Thái Vi!"
"Khương Thái Bạch!"
Khôi lỗi gầm thét.
Xong đời! Sắc mặt Khương Thái Bạch vô cùng khó coi.
Luyện chế thất bại! Khương Vân Tùng này nhìn một cái đã nhận ra hai người già nua, ông ta phải hận hai người bọn họ như thế nào chứ?
Khôi lỗi là thứ không có ý thức, chủ nhân cho ý thức gì, khôi lỗi sẽ có ý thức đó.
Nhưng bây giờ Khương Vân Tùng vẫn còn có ý thức! "Thất bại, thất bại rồi...", vẻ mặt Khương Thái Bạch vô cùng buồn bã, nói: "Ta cũng biết, ta nhất định sẽ thất bại mà".
Khôi lỗi giáp đồng giận dữ hét lên: "Các ngươi là phản đồ của Khương tộc, tại sao còn không chết đi!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!