Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

Tới cuối, đi sâu vào trong, phía trước có một tấm thạch bích chắn ngang lối đi.  

 

Trên đó có khắc những chữ viết vừa tinh tế vừa rắn chắc.  

 

“Huyền Long Kim Tiên!”  

 

Khương Thái Vi nhìn vào bốn chữ to ở đầu tấm thạch bích.  

 

Ánh sáng chói lọi.  

 

Nơi đây là do vị Huyền Long Kim Tiên kia lưu lại.  

 

Còn những dòng chữ này là Huyền Long Kim Tiên ghi lại những gì khi mình còn sống.  

 

Có rất nhiều cường giả bất cẩn rồi chết ở nơi ất ơ nào đó.  

 

Thịt nát xương tan, tất cả mọi thứ trên người bị nhật nguyệt núi sông vùi lấp, biết bao nhiêu năm sau, sẽ có võ giả may mắn nào đó gặp những thi thể ấy, có được tiên quyết tiên đan gì đó rồi nghịch thiên thay đổi vận mệnh.  

 

Có một vài cường giả tiên đoán được tai nạn của mình sắp tới, nhưng lại không có người kế thừa, bèn tìm kiếm một vài cấm địa hung hiểm nào đó, định bụng liều một lần.  

 

Một khi thất bại, bọn họ sẽ tự làm mộ của mình ở đó luôn, lấy hết tất cả mọi thứ mình tích lũy cả đời cất giữ ở đó, để lại nó người có duyên.  

 

Đây cũng là khởi nguồn của những di tích quy mô khủng khiếp trên khắp những cấm địa ở núi sông vô tận này.  

 

Tương tự, cách đây thật lâu, thậm chí có một vài tông môn đã trải qua đại nạn diệt môn, và ngày nào đó, khi di tích của những tông môn ấy được thấy ánh mắt trời cũng sẽ khiến thiên hạ náo loạn.  

 

Ở Thương Mang Vân Giới, trải qua thời gian luân chuyển, có một vài cấm địa hung hiểm từ thời thượng cổ còn chưa được được khai phá.  

 

Vậy nên, từ xưa đến này, mỗi một vị võ giả đều vô cùng nhiệt tình đối với việc khám phá những cấm địa, những di tích từ xa xưa.  

 

Đây là cơ hội để thay đổi cuộc đời! Ngoại trừ những yêu nghiệt tuyệt đỉnh được hỗ trợ linh đan diệu dược, pháp quyết này nọ rồi một bước lên trời, thì phần lớn người đều chỉ có thể đi lên từng bước một.  

 

Có ai không mơ tới chuyện đổi đời đâu chứ?  

 

Tần Ninh nhìn tấm thạch bích, chậm rãi nói: “Dẫu có là Kim Tiên thì cũng sẽ có một ngày về với hư vô, thế giới này không có gì gọi là vĩnh hằng bất diệt cả!”  

 

Khương Thái Vi nói: “Phụ thân chàng không phải là vĩnh hằng bất diệt sao?”  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement