Cảm nhận được toàn bộ đại điện đang run rẩy, Triều Minh Hiên quát mắng: "Khốn kiếp, ngươi muốn chết sao!"
Sắc mặt mấy vị đệ tử đều trắng nhợt.
Nhỡ may gây ra chuyện gì không thể tưởng tượng nổi, vậy bọn họ cũng sẽ xong đời! Ầm ầm ầm... Trong đại điện, những tiếng nổ ầm ầm đáng sợ càng thêm vang dội.
Giờ phút này Tần Ninh đưa mắt nhìn, cau mày.
Hắn có thể cảm giác được loại chấn động này là tới từ mặt tường sâu trong đại điện.
Tần Ninh bước từng bước một vào sâu trong đại điện, nhìn mặt tường, cau mày lại.
Những tiếng ầm ầm vẫn vang lên.
Đột nhiên.
Mặt tường rắc rắc một tiếng, văng ra tung tóe.
Vết nứt lan truyền, năm người Triều Minh Hiên sợ hết hồn.
Tần Ninh lại chậm rãi lấy ra Long Nha tiên kiếm, nhìn mặt tường.
Ầm... Đột nhiên, mặt tường bắn ra tung tóe, đá vụn bay tán loạn.
Một luồng ánh sáng màu đỏ thẫm chiếu sáng cả đại điện.
Mà trong luồng ánh sáng màu đỏ thẫm đó, hai bóng người đi ra từng chút một.
Nơi này lại còn có người khác! "Cẩn thận, không phải là người!"
Tần Ninh nhanh chóng hét lên, bóng người thụt lùi mấy bước.
Phía sau bức tường nổ tung kia, hai bóng người đi ra ngoài.
Một người trong đó từ trên xuống dưới cơ thể đều có khí tức màu đỏ thẫm vây quanh, hình dáng gần giống Nhân tộc như đúc.
Nhưng toàn thân lại tràn ngập ánh sáng màu đỏ, khiến da thịt hắn ta trông cũng đỏ như màu máu vậy.
Mà một người khác, chỉ nhìn khuôn mặt và thân hình thì cũng giống như Nhân tộc, nhưng sau sống lưng lại mọc ra một đôi cánh.
Cái cánh kia tỏa ánh sáng ra bốn phía, mang theo khí tức vô cùng cường đại thần thánh.
Thấy một màn này, mấy người đều sửng sốt.
Hai người này mang đến cho người ta cảm giác không hề giống người.
Tần Ninh lẩm bẩm nói: "Viêm tộc, Vũ tộc".
Vừa rồi lúc hắn quan sát những thi thể kia đã phát hiện có một nhóm người bị mất máu thịt, nhưng xương cốt vẫn hiện ra vẻ sáng bóng màu đỏ nhạt.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!