Nhưng tất cả mọi dư chấn đều bị một trảo kia tóm lấy, không chút nào lọt ra ngoài.
Người áo xanh xanh thấy thế, mặt mày ngẩn ngơ, vô cùng kinh ngạc.
Bị cản rồi! Nó là do Huyền Tiên chống lưng cho hắn ta dốc hết sức lực tung ra một chiêu rồi phong ấn lại.
Một chiêu của Huyền Tiên đã bị cản lại ư?
Người nọ là ai chứ?
Mỗi một ánh mắt đều đổ dồn về bóng người bỗng toát ra giữa không trung kia.
Lúc này, Khương Thái Vi cũng nhìn về phía người kia.
Nàng vắt óc cũng không nghĩ ra đến nước này rồi thì còn ai sẽ ra tay giúp mình nữa! Từng ánh mắt chăm chú nhìn vào người vừa xuất hiện kia.
Đó là một cô gái.
Cô gái ấy mặc váy dài trắng tinh, trên đó có thêu những đóa hoa sen nhỏ tinh xảo tỉ mỉ.
Bên ngoài váy dài là một áo choàng màu hồng nhạt, làn váy dài thướt tha, hông cô gái đeo một cái thắt lưng mảnh mai, làm tôn lên vòng eo thon thả.
Gương mặt nhỏ nhắn, đôi môi hồng đào, lông mày như vẽ, thoạt trông khoảng mười sáu mười bảy tuổi, mái tóc dài buông xõa phía sau lưng, gương mặt tinh xảo kia xen lẫn một chút tinh ranh.
Mỉm cười khéo léo, da trắng như tuyết.
Đôi mắt kia thoáng hiện tia sáng u lạnh sắc bén.
Trên người cô gái ấy không vương chút khói lửa bụi trần.
Chỉ đứng ấy thôi, đã khiến người ta cảm thấy cô gái ấy tựa như hạt sen do Cửu Nhật Tiên Liên sản sinh ra, trông thoát tục thuần khiết, như hoa như ngọc.
Cô gái ấy là ai?
Lòng Khương Thái Vi đầy thắc mắc.
Lẽ nào… đây là người quen cũ của Tần Ninh ở kiếp thứ chín chăng?
Lúc này, cô gái ấy cũng nhìn về phía người mặc áo xanh lục kia, không khỏi cười một tràng nói: “Nhiều người vậy mà lại đi bắt nạt một cô gái, các ngươi đúng là vô lại”.
Người mặc áo xanh lục nhìn cô gái hiếu động trước mặt mình, cả người đều đề cao cẩn trọng.
“Ngươi là ai?”
Người áo xanh khàn giọng hỏi.
“Ta thấy gai mắt mấy tên giấu đầu lòi đuôi lắm”.
Cô gái ấy nói xong, bàn tay nõn nà đưa ra.
Ngay sau đó, người mặc áo xanh cảm nhận được khăn che mặt của mình mất khống chế sắp thoát đi.
Áo choàng màu xanh trên người hắn ta cũng bị không gian xé rách.
Người mặc áo xanh vội vàng đưa một tay lên che mặt.
“Ồ…”, cô gái nhìn vào người mặc áo xanh, rồi cười nói: “Người của Thanh tộc ở Đại La Thiên à!”
Thanh tộc! Bọn Lâm Vô Nhàn và Khương Văn Thành rất đỗi sửng sốt.
Thanh tộc chính là đại gia tộc có lịch sử lâu đời ở Đại La Thiên.
Mặc dù bọn họ không sánh bằng những tông môn siêu cấp và gia tộc siêu cấp ít ỏi kia, nhưng cũng mạnh hơn mấy thế lực như Hoàng Cực Thiên Tông và Cổ tộc nhiều.
Tên này là người của Thanh tộc! Mà người áo xanh đã bị lộ thân phận, giờ không thèm che giấu nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!