Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

Bóp chết cả Kim Tiên! Cô gái kia lại nhìn về phía Khương Thái Vi, cười nói: “Việc của người là nghe theo số trời thôi, nhưng mà… chẳng phải hắn rất lợi hại à?  

 

Sao ngươi còn lo lắng đến sống chết của hắn?”  

 

Khương Thái Vi nghe vậy thở ra một hơi, rồi ngồi trên ghế.  

 

Cô gái nâng má, nhìn Khương Thái Vi, tấm tắc khen: “Ngươi thật xinh đẹp”.  

 

Khương Thái Vi nhíu mi, lặng lẽ dịch người sang một bên.  

 

“Khúc khích…”, cô gái không khỏi nở nụ cười, lộ ra chiếc răng nanh nhỏ bé động lòng người, nhìn về phía Khương Thái Vi, cười nói: “Ngươi sợ cái gì, ta cũng là phụ nữ mà, đâu làm gì ngươi được”.  

 

“Nhưng mà, nhiều… người đẹp thế này sao lại để Tần Ninh chà đạp…”, chà đạp sao?  

 

Khương Thái Vi nhíu mi.  

 

Lời này mà nói trước mặt Tần Ninh e rằng hắn sẽ không nhịn được! Không đúng! Nhiều… thế này?  

 

Khương Thái Vi lập tức hỏi: “Ngươi gặp các nàng ấy rồi sao?”  

 

“Các nàng?”  

 

Cô gái hiếu kỳ hỏi: “Ngươi biết bọn họ không?  

 

Sức quyến rũ của Tần công tử thật lớn mà!”  

 

“Nhưng mà, ngươi nói các nàng là nói đến ai?”  

 

“Vẫn chỉ là… Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Thời Thanh Trúc, Chiêm Ngưng Tuyết và Khúc Phỉ Yên bọn họ thôi?”  

 

Khương Thái Vi lại hỏi tiếp: “Sao ngươi không nhắc tới Cốc Tân Nguyệt?”  

 

Nàng có một linh cảm mãnh liệt rằng cô gái này cũng không muốn nhắc tới Cốc Tân Nguyệt.  

 

Tiếng cười khúc khích như tiếng chuông bạc vang lên, không khỏi nói: “Cốc Tân Nguyệt à… có thể người ta còn không nhớ Tần Ninh là ai đâu… biết đâu còn muốn giết Tần Ninh nữa là, sau này ngươi có gặp Tần Ninh thì nhắc nhở hắn cẩn thận một chút, không phải người phụ nữ nào hắn ngủ qua thì đều đi theo hắn cả đời đâu!”  

 

Sao lại vậy?  

 

Tần Ninh đã từng nói với nàng về sự kỳ lạ của Cốc Tân Nguyệt.  

 

Lẽ nào… Cốc Tân Nguyệt cũng đến từ ngoại vực sao?  

 

Nàng nghe Tần Ninh nói rằng hồn hải khô cạn của Cốc Tân Nguyệt còn rộng lớn hơn thuở đỉnh cao khi hắn là Nguyên Hoàng Thần Đế nữa.  

 

Trong hồn hải khô cạn kia còn có một Cốc Tân Nguyệt khác cao cao tại thượng! “Ngươi cũng thật kỳ lạ!”  

 

Cô gái nói: “Hắn không chỉ có một người phụ nữ khác, vậy mà ngươi không xót xa, ngược lại còn lo lắng cho người phụ nữ khác của hắn?”  

 

Khương Thái Vi trầm mặc không nói một lời.  

 

Nếu chọn Tần Ninh thì phải chấp nhận hết tất cả mọi thứ của hắn.   

 

“Ngươi đã gặp qua các nàng rồi sao?  

 

Các nàng đều còn sống phải không?”  

 

 

 

 

Cô gái ranh mãnh cười nói: “Tên ta là Yêu Yêu!”  

 

“Thôn Yêu Yêu!”  

 

Thôn Yêu Yêu?  

 

Đúng lúc này, sắc mặt Vũ Hạng Thiên và Vũ Phàm Tài kinh ngạc.  

 

“Thôn Yêu Yêu!”  

“Ngươi là Thôn Yêu Yêu!”  

 

Sắc mặt hai người đều rất khiếp hãi.  

 

Vũ Hạng Thiên quát lên: “Ngươi vậy mà…”, phụt… Vũ Hạng Thiên còn chưa nói dứt lời.  

 

Cơ thể nổ tung, chết oan chết uổng.  

 

Thôn Yêu Yêu không khỏi nhíu mi nói: “Ta đang tâm sự với tỷ tỷ Thái Vi, các ngươi không được chõ mũi vào”.  

 

Vãi! Lòng bọn họ đầy hoảng sợ.  

 

Ngươi còn chưa nói không được chen mồm vào mà! Vũ Phàm Tài bị dọa hoa mắt chóng mặt, hắn ta che miệng lại, không thể tin nổi nhìn vào cô gái cách mình mấy trăm trượng kia.  

 

Thôn Yêu Yêu! Vậy mà là cô ta! Làm sao có thể chứ!

Advertisement
';
Advertisement