Tần Ninh đưa mắt nhìn, lần lượt tìm trong từng cái rương một.
Mấy trăm cái rương, phần lớn đều là tài nguyên tu luyện cho Chân Tiên, Thiên Tiên.
Nhưng mà gần như không có tác dụng đối với Tần Ninh.
Thấy hắn chỉ đi dạo một vòng, đã sắp kết thúc mà còn chưa để ý một thứ nào, ba vị tế tư Ô Đông cũng có chút luống cuống.
Đảo Kình Vân có nội tình mạnh gấp đảo Tam Nguyên mấy lần, không phải là sẽ không coi trọng thứ nào chứ?
"Ồ?"
Thấy chỉ còn dư lại mấy cái rương lớn, ánh mắt của Tần Ninh lại bị một cái rương trong đó hấp dẫn.
Bên trong cái rương chứa một khối lân thạch hình thù kỳ lạ.
Bên ngoài lân thạch lóe lên ánh sáng nhàn nhạt.
Ánh sáng xanh lấp lóe.
Ánh sáng chói lóa.
Ánh mắt Tần Ninh khẽ nhúc nhích.
"Tam Xoa Giao Long Thú!"
Trong mắt Tần Ninh như có ánh sao lóe lên.
Mà thấy một màn này, mấy người Ô Đông mới thở phào nhẹ nhõm.
Dù sao cũng vẫn có thứ có thể để thần tử đại nhân hài lòng! "Cái này cho ta, dời đến dưới ba ngọn núi lớn đi”.
"Những thứ khác, các ngươi tự chia nhau đi!"
Tần Ninh lập tức dặn dò: "Mấy ngày gần đây cũng không nên rời khỏi đảo Tam Nguyên, đảo Lưu Sơn và đảo Bách Nham biết đảo Kình Vân bị các ngươi lấy được, nhất định sẽ muốn trả thù các ngươi”.
"Có những tài nguyên này của bộ tộc Vân thị đảo Kình Vân, bên trong đảo cũng có thể tự cấp tự túc, không cần ra ngoài mạo hiểm”.
"Nhưng khoảng thời gian này cũng không kéo dài được bao lâu, cuối cùng sẽ có một ngày, các ngươi có thể quang minh chính đại đi ra ngoài”.
“Vâng”.
Trong lòng Ô Đông cũng biết.
Tần Ninh bảo bọn họ lập tức đến đảo Kình Vân mang trân bảo của bộ tộc Vân thị về chính là để làm như vậy.
Dứt lời, Tần Ninh xoay người rời đi.
Lần này, các tộc nhân ba tộc trên đảo Tam Nguyên đều vô cùng hưng phấn.
Ban đêm, Tần Ninh đứng ở trên đỉnh pho tượng, nhìn xuống toàn bộ hải đảo, thấy các cư dân đảo Tam Nguyên múa hát tưng bừng.
Nói thật.
Trong khoảng thời gian hắn ở đảo Tam Nguyên, cảm giác được ba đại tộc trên đảo Tam Nguyên rất chất phác.