Là ái đồ! Biểu hiện của Dương Thanh Vân hôm nay cho thấy hắn ta cũng hết sức quan tâm đến Vô Ngân ca. Cả vị tẩu tử này nữa, cô ấy cũng đẹp quá chừng, không hề kém cạnh Khương Thái Vi chút nào.
Chẳng biết mấy người Cốc Tân Nguyệt, Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, Chiêm Ngưng Tuyết, Khúc Phỉ Yên kia sẽ quốc sắc thiên hương cỡ nào nữa đây.
Vô Ngân ca đúng là tốt số mà.
Trong căn phòng, ba người Vân Sương Nhi bàn bạc với nhau một hồi.
Thế rồi Dương Thanh Vân mới nhìn về phía Quân Phụng Thiên, chắp tay nói: "Phụng Thiên công tử, nếu công tử không bận việc gì thì hãy ở lại Thanh Vân cung của bọn ta nhé".
"Ừm ừm, được thôi, không thành vấn đề".
Quân Phụng Thiên vội vàng gật đầu: "Làm phiền mọi người rồi".
"Nếu ngươi đã là huynh đệ của sư tôn thì đương nhiên bọn ta phải chiêu đãi ngươi đàng hoàng rồi. Trong Thanh Vân cung cần gì ngươi cứ phân phó".
Lý Nhàn Ngư cười nói.
"Ta biết rồi".
Ba người lần lượt ra ngoài, chẳng mấy chốc đã có người đến tiếp đón Quân Phụng Thiên.
Có điều sau một thời gian ở đây và làm quen với nơi này, Quân Phụng Thiên thật sự ngơ ngác, ngỡ ngàng đến bật ngửa.
Thanh Vân cung! Quá lớn! Quá sang trọng! Quá chất!
Số lượng cường giả Kim Tiên trong này nhiều không đếm xuể, Ngọc Tiên cũng rất nhiều, Huyền Tiên cũng không hề ít ỏi, thậm chí hắn ta còn thấy mấy vị Cửu Thiên Huyền Tiên nữa.
Mặc dù đúng là biển Tây Tiên là một trong bốn đại bá chủ nhưng cấp bậc này thì ngang ngửa với nền tảng của thế lực hàng đầu trong Đại La Thiên, tiên vực Đại La rồi.
Nơi này do hai vị đệ tử và một phu nhân của Vô Ngân ca thành lập ư?
Mới chưa đến hai vạn năm trôi qua thôi mà?
Ba người này đỉnh của chóp thế?
Quan trọng nhất là... Hình như cung chủ Dương Thanh Vân đã ban lệnh xuống dưới nên các Cửu Thiên Huyền Tiên, Huyền Tiên, Ngọc Tiên, Kim Tiên hễ thấy Quân Phụng Thiên hắn ta là ai nấy cũng cúi người hành lễ, tỏa ra khách sáo và cung kính ngay.
Ôi! Cảm giác này! Sung sướng chết đi được! "Vô Ngân ca à...", Quân Phụng Thiên không khỏi ngẩng mặt lên trời thở dài: "Huynh đừng có chết đó, nếu như đệ... đệ tử ta, phu nhân ta... sáng lập được một thánh địa tiên gia với quy mô cỡ này thì ta sẽ không buồn làm gì nữa, mỗi ngày chỉ làm đương gia thôi!"
Những năm gần đây.
Trong biển Nam Thiên.
Và biển Tây Tiên.
Người của Thanh Vân cung bắt đầu âm thầm tìm kiếm tung tích của Tần Ninh.
Họ không dám gióng trống khua chiêng hành động vì sợ rằng điều đó sẽ làm Tần Ninh gặp nguy hiểm.
Tuy nhiên, thoáng cái đã một trăm năm trôi qua mà Thanh Vân cung vẫn không thu hoạch được gì... Tuy nhiên, thấm thoát lại một trăm năm trôi qua.
Hôm nay, đảo Tam Nguyên nằm trong vùng biển Thái Ất ở biển Đông Tiên xa xôi lại được giải trừ phong ấn! Vầng hào quang màu xanh đen mở ra bốn cửa khẩu ở bốn phía đảo Tam Nguyên.
Tin tức này nhanh chóng đến tai tộc Lưu Phong của đảo Lưu Sơn cùng với Thạch tộc của đảo Bách Nham.
Hai gia tộc hiển hách này nhanh chóng hành động.
Lưu Phong Xuyến vừa hay tin đã phấn khích đứng bật dậy, hừ lạnh rồi nói: "Hòn đảo đóng cửa trăm năm đó nay đã mở cửa thông thương với bên ngoài rồi à?
Bọn Ô Đông kia tưởng ta quên chúng rồi chắc?"
"Truyền lệnh của ta xuống, lập tức triệu tập toàn bộ lãnh đạo cấp cao trong tộc đến đảo Tam Nguyên. Lần này không được để đảo Bách Nham nhanh chân giành trước nữa!"
Cùng lúc đó.
Tại Thạch tộc của đảo Bách Nham.
Tộc trưởng Thạch Thuyên nói với vẻ hào hứng: "Nhất định là đại trận bảo vệ đảo Tam Nguyên không chống đỡ nổi nữa rồi, cơ hội của chúng ta đến rồi!"
"Đám khốn nạn này".
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!