Thậm chí bầu không khí đối địch giữa một số võ giả chướng mắt trong cung đều thay đổi.
"Lý Mục, ngươi muốn ta vờ như thân thiết hỏi thăm sức khỏe của phụ mẫu ngươi à?"
"Vương Kha, ta thật lòng cảm ơn tám đời tổ tông nhà ngươi đấy!"
"Ta cảm ơn mười tám đời tổ tông của ngươi, chúc ngươi sống lâu vạn tuổi, cả đời không lo không nghĩ!"
"Ha ha, nghe nói ngươi đã thành hôn rồi nhỉ?
Mong đứa con của ngươi sau này sinh ra không giống ngươi!"
Bên trong cả Nguyên Hoàng cung không ai dám ra tay hay cãi vã thật, cho dù có xích mích thì ai nấy đều tỏ ra hòa nhã, khách sáo hỏi thăm đối phương với nụ cười niềm nở trên môi.
Cảnh tượng này thật sự rất quái đản.
Thế nhưng Tần Ninh không màng quan tâm đến mấy chuyện đó.
Mỗi ngày hắn đều tu luyện ở dưới núi Tam Cự.
Tại nhà họ Đường, nhà họ Hải, nhà họ Bạch, nhà họ Lư, thỉnh thoảng lại có võ giả cảnh giới Kim Tiên, Thiên Tiên, Địa Tiên và Linh Tiên có thiên phú cao đến bái phỏng Tần Ninh nhằm xin được hắn dạy dỗ.
Trên cương vị là cung chủ, đương nhiên Tần Ninh hết sức tình nguyện dạy mọi người.
Đồng thời, hắn cũng cực kỳ kiên nhẫn trong việc chỉ bảo đám người Vũ Ân Trạch, Khổng Kha Thừa, Bạch Hạo.
Cuộc sống cứ trôi qua như thế, những người xung quanh đột nhiên cảm thấy rằng, hình như... quy thuận Nguyên Hoàng cung là một chuyện có rất nhiều lợi ích! Ngày lại qua ngày.
Vũ Ân Trạch cũng đột phá đến cảnh giới Ngọc Tiên.
Khổng Kha Thừa thì từ Kim Tiên bát chuyển đến Kim Tiên cửu chuyển.
Bạch Hạo cũng đột phá, đến cảnh giới bát chuyển.
Ngoài ra, mười sáu vị đệ tử Kim Tiên nữa cũng có sự tiến bộ về tu vi.
Cùng lúc đó, trong nhà họ Lư, nhà họ Bạch, nhà họ Hải và nhà họ Đường cũng có một số nhân vật Kim Tiên, Thiên Tiên, Địa Tiên không hẹn mà cùng thăng cấp.
Đương nhiên, một số người vốn đã đến bình cảnh, Tần Ninh chẳng qua chỉ dẫn dắt họ bước trên con đường rõ ràng hơn ở đằng trước thôi nên mới đột phá trong thời gian ngắn như vậy.
Một thời gian nữa, sự thăng cấp của những người này sẽ không còn vượt trội như thế nữa.