Thấy một màn như vậy, Kế Bạch Phàm trực tiếp đứng dậy, cầm hai thanh tiên kiếm trong tay, mở miệng nói: "Người của Càn Khôn Điện không biết xấu hổ, bắt nạt lão ca, người của Thương tộc cũng không biết xấu hổ”.
"Thương Dật Phi, Thương Dật Không, đến đánh với ông đây một trận!"
Kế Bạch Phàm vừa nói vừa nhằm về phía Thương Dật Phi và Thương Dật Không.
Thấy một màn như vậy, Tần Ninh đang định mở miệng.
Ầm... Ba bóng người va vào nhau ầm ầm.
Thương Dật Phi và Thương Dật Không chính là cảnh giới bát trọng thiên, thất trọng thiên hàng thật giá thật.
Nhưng Kế Bạch Phàm lại là một vị Cửu Thiên Huyền Tiên cửu trọng thiên.
Hơn nữa, người này cũng là một vị kiếm khách kiếm tâm chân chính! Thương Dật Phi, Thương Dật Không vừa tiếp chiêu đã cảm nhận được áp lực nặng như núi.
Kế Bạch Phàm này có thể sánh bằng đại điện chủ Nghiêm Thanh Phong, nhị điện chủ Nghiêm Thanh Y.
"Đáng chết!"
Thương Tuệ Tư thấy một màn như vậy, không quan tâm gì nữa mà trực tiếp xông ra ngoài.
Dù sao bà ta cũng là một vị cường giả thất trọng thiên.
Ba huynh muội Thương tộc giao chiến với một mình Kế Bạch Phàm.
Hai người Hạ Hầu Lam, Hạng Khoáng Nhật giao chiến với Vương Dã.
Hai phe đều không phân thắng bại.
Nhưng mà chênh lệch cũng không tính là lớn, chưa tới nỗi có thể phân ra thắng bại trong khoảng thời gian ngắn.
Dù sao.
Mấy người này đều là nhân vật đứng đầu ba thế lực lớn.
Giờ phút này Tần Ninh đứng ở bên ngoài Thái Ất tiên tông.
Đám người Bạch Vân Vũ, Lạc Hàm Mai đều đứng yên.
Nhưng mà trong lòng mọi người lại vô cùng lo lắng.
"Kế Bạch Phàm, một người bốn kiếm, tu kiếm nhanh, tu lực lượng, tu bùng nổ, tu phòng ngự, một người dùng bốn thứ, đúng là lợi hại”.
Bạch Vân Vũ cười ha hả nói.
Tần Ninh liếc Bạch Vân Vũ một cái, không khỏi nói: "Xí!"