Thân là cung trưởng Hàn Quảng cung, thủ lĩnh một tông môn hạng hai, ông ta đã xuất hiện rồi mà Tần Ninh cũng không coi ra gì.
Cái tên này quá là làm càn, quá hỗn láo!
“Tần Ninh, ngươi quá láo xược, Hoàng Phủ Hùng, ông cứ thử xem!”
Hàn Thiên Tuyết giận không kiềm được.
Nghe vậy, Tần Ninh lại vui gần chết.
Nói hắn láo xược thì thôi đi, còn bảo Hoàng Phủ Hùng thử xem? Người ta thật sự sẽ thử cho ngươi xem đây này!
Thật sự coi Hoàng Phủ Hùng là loại tầm thường à?
“Giết không tha!”, Hoàng Phủ Hùng lúc này cũng khó chịu trong lòng.
Chính là một tông chủ của tông môn hạng hai thôi mà dám bày cái dáng vẻ như ông trời trước mặt ông ta, ông ta không thèm nói nhiều.
Soạt soạt soạt, sau đó, tiếng giao chiến vang lên, nhìn thấy cảnh này, Tần Ninh không nói gì nữa, phất tay rời đi.
Hoàng Phủ Hùng cũng từng bước đi theo.
Đối với Tần Ninh, ông ta đã nghĩ ra rất nhiều giả thiết, nhưng khi nhìn thấy Tần Ninh, ông ta đều cảm thấy mấy giả thiết của mình đều vô dụng.
Người này khác hẳn những gì ông ta nghĩ.
Mà khiến Hoàng Phủ Hùng kiêng dè chính là đại nhân Hà Tôn kia.
Người ngoài có lẽ chỉ coi đại nhân Hà Tôn là một con bề bề bình thường.
Nhưng thân là trưởng tộc của thế gia truyền thừa hơn mười vạn năm, không ai hiểu rõ hơn ông ta về lai lịch của con tôm cát nhỏ này. Đừng nói là Vũ Thiên Hành gia chủ Vũ gia phải cung kính hầu hạ, coi như là các cổ quốc, gia tộc cổ khác cũng phải y hệt vậy!
Đi vào trong đại điện, Tần Ninh quay ra nhìn Hoàng Phủ Hùng nói: “Cũng may ông vẫn còn mệnh, không tính là rơi vào đường chết. Khoảng thời gian này thì ông ở bên cạnh ta đi!”
Nghe vậy, Hoàng Phủ Hùng mỉm cười nói: “Không biết Tần công tử định chuẩn bị chữa trị cho lão phu thế nào? Lão phu cũng bảo Yên Nhiên đi chuẩn bị một chút!”
“Không cần gì cả, cứ đi theo ta là được!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!