Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Một luồng kiếm khí nhìn như chỉ dài ba trượng, nhưng bên trong kiếm khí lại ẩn chứa lực lượng hủy diệt, cũng đủ để chém đứt cơ thể một vị Ngọc Tiên cùng cảnh giới.  

 

Keng! Lữ Mông chém ra một kiếm.  

 

Bóng người ngồi xếp bằng khẽ run lên.  

 

Cuối cùng mặt ngoài đã xuất hiện từng vết rách, máu tươi chảy ra theo vết rách.  

 

“Chém nứt rồi!”  

 

“Lữ sư huynh lợi hại quá...”, “Không hổ là thực lực Thành Ngọc hậu kỳ!”  

 

Từng vị sư huynh đệ đều tán dương nói.  

 

Rắc rắc rắc... Mà đúng lúc này, mặt ngoài ngọc thạch nứt ra răng rắc.  

 

“Đau chết mất...”, một giọng nói mang theo vài phần bất mãn vang lên.  

 

“Ai chém ta vậy!”  

 

Giờ phút này, ngọc thạch vỡ vụn, bột phấn rơi xuống đất, một bóng người áo trắng chậm rãi đứng dậy.  

 

Khuôn mặt tuấn tú mang theo vài phần lạnh lùng, che lại vai trái của mình.  

 

Nhìn thấy thế, bảy người Lữ Mông biến sắc.  

 

Sao lại là người sống! “Ngươi... Ngươi ngươi ngươi...”, mấy người đều biến sắc.  

 

Nhưng đột nhiên, một vị đệ tử nói: “Chúng ta có bảy người, sao phải sợ hắn chứ?”  

 

Đúng vậy! Mấy người lập tức phản ứng lại.  

 

Tần Ninh ôm cánh tay trái của mình, nhìn về phía bảy người, không khỏi nhíu mày nói: “Ta mới chỉ ngồi ở đây được một thời gian, các ngươi chém ta, có phải nên nói lời xin lỗi hay không?”  

 

“Giết hắn!”  

 

Lữ Mông hét lên một câu, bảy người lập tức xông lên.  

Bảy vị Ngọc Tiên, đối phó với một vị Ngọc Tiên, sợ cái gì?  

 

Ầm... Tiếng nổ trầm thấp bùng vang.  

 

Bảy người lấy Lữ Mông cầm đầu đều cầm đao kiếm trong tay, trực tiếp tới gần Tần Ninh.  

 

Mà khi bảy bóng người tấn công lên trên người Tần Ninh, hắn vẫn không chút sứt mẻ, đứng yên trên đỉnh núi.  

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement