Phu nhân bảo bối của tổng tài lạnh lùng (truyện full) Mạc Lâm Kiêu - Lâm Khiết Vy

Hơi thở trong phòng đã hỗn loạn dâm mị, tràn ngập hương vị ngọt ngào khó có thể nói thành lời.

Vậy mà Nam Cung Hào còn có khẩu vị ăn hết đồ ăn, đúng là một người kỳ lạ. Anh ta giống như lão Phật gia nằm nghiêng trên ghế sô pha, bưng một bát thịt dê, miệng đây mỡ gặm căn, một tay cầm chai rượu trắng nhỏ, chậm rãi nhấm nháp, nhìn có vẻ vô cùng thích thú. Đôi mắt như tên trộm nhìn chăm chăm bên Mạc Lâm Dương, vui vẻ giống như xem phim.

Tác dụng của thuốc anh ta phối không tệ, nói lên anh ta còn có thiên phú trong việc phát minh nghiên cứu ra những loại thuốc kỳ lạ.

Nhìn mà xem, Mạc Lâm Dương bị thương nặng như vậy, không phải vẫn sinh long hoạt hổ tiến hành lửa nóng với một người phụ nữ, vậy mà còn muốn lật người phụ nữ ở phía trên xuống dưới, áp dụng tư thế tấn công.

‘Vừa nhìn vừa âm thầm bình luận, nói ra gen di truyền của nhà họ Mạc còn rất tốt, năng lực phương diện này cũng không tệ.

Có thuốc chống đỡ, Mạc Lâm Dương một hơi lăn qua lăn lại hai cô gái, khi kiệt sức hét lên một tiếng, cơ thể Mạc Lâm Dương mềm nhữn, ngã thẳng về phía sau, một lúc lâu không có cử động.


“Át”‘ Bốn cô gái đều sợ tới mức thét chói tai “Anh Cung Hào, có phải anh ta chết rồi không?” Người phụ nữ kinh hãi hỏi.

“Ha ha, chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu”

Nam Cung Hào không sốt ruột tiếp tục ăn, không quan tâm lảm cười nói: “Không sao không sao, muốn chết đâu dễ như vậy? Đừng sợ, các cô đều đi về trước đi, ngoan, ra ngoài lĩnh thưởng”

Bốn người phụ nữ nhao nhao gật đầu với Nam Cung Hào, lục tục đi ra ngoài.

Nam Cung Hào ăn hết miếng thịt cuối cùng trong bát, uống cạn chai rượu, nấc cục một cái, mới chậm rãi đứng dậy, vung tay áo, đi tới trước mặt Mạc Lâm Dương ngồi xổm xuống thăm dò.

Tim đập rất nhanh, hơi thở hỗn loạn, huyết dịch xông lên não. Mạc Lâm Dương đây là điển hình của hậu quả khi cơ thể yếu ớt còn không tiết chế hoan ái!

“Tên nhóc xui xẻo này!” Nam Cung Hào nói thâm một câu, dùng khăn ướt xoa tay, kéo.

cửa ra đi ra ngoài, ra lệnh: “Cậu chủ Lâm Dương uống say, các cậu phụ trách đưa cậu ấy về nhà an toàn, không thể có bất cứ sai sót gì “Dạt” Vệ sĩ đáp lời, đi vào trong phòng đỡ Mạc Lâm Dương đã ngất đi dậy, kéo ra khỏi phòng.

Mạc Lâm Kiêu vừa mới rời khỏi Tiêu Dao Quán, Phùng Thiên Long liền dẫn theo một đám thuộc hạ đi vào trong.

“Phùng thái tử! Hoan nghênh hoan nghênh!” Trước mắt ông tư Mã sáng lên, bước nhanh tới trước mặt Phùng Thiên Long, cười vô cùng nhiệt tình: “Sáng sớm hôm nay chim Hỉ Thước đã kêu trước cửa phòng tôi, tôi biết hôm nay chắc chắn có chuyện tốt, quả nhiên là vậy, ngày hôm nay không chỉ may mắn gặp được cậu Kiêu, còn gặp được cậu Long nữa.

Muốn ăn món gì đặc sắc? Tôi sẽ tự mình sắp xếp cho ngài!”

Phùng Thiên Long ngẩn ra, dừng bước: “Ông tư khách sáo rồi. Ông vừa mới nói ai cơ?

Cậu Kiêu?” “Đúng vậy! Cậu Kiêu vừa mới rời đi, còn mang người phụ nữ của cậu ấy tới, là một cô gái vô cùng xinh đẹp!”

Đôi mắt Phùng Thiên Long sáng lên, tràn ngập hưng phấn, cười bỉ ổi nói: “Cô gái? Ông sẽ không nhìn nhầm cấp dưới hoặc người hợp tác đấy chứ?”

“Làm sao có thể! Ánh mắt của tôi vẫn có chút nhãn lực!”

Ông tư Mã chẳng dám thở mạnh trước mặt Mạc Lâm Kiêu, nhưng ở chỗ Phùng Thiên Long tùy ý hơn, mặt mày hớn hở, nói: “Lúc cậu Kiêu và cô ấy tới còn tay trong tay, lúc đi còn ôm nhau mà. Chậc chậc, tuyệt đối là người phụ nữ của cậu ấy! Chuyện này còn có thể sai được sao?”

Cậu Kiêu và Phùng thái tử có quan hệ tốt như thế, chuyện này mọi người đều biết. Cho nên ông tư Mã mới tò mò như vậy, ở chỗ Phùng Thiên Long có gì nói nấy, cũng tương đương biến thành ông ta nịnh bợ Phùng thái tử.

Phùng thái tử vỗ hai tay, tràn ngập tiếc nuối nói: “Vậy đó là người phụ nữ của cậu ấy thật! Ai da, sao tôi không tới sớm như vậy?

Thật sự là rất tò mò về người phụ nữ của cậu ấy” Ông tư Mã nhớ lại, suy nghĩ một lát nói: “Người bạn gái này của cậu Kiêu tuyệt đối là giai nhân tuyệt thế. Hơn nữa đôi mắt đó, có thể nói là rất câu người.”

Phùng Thiên Long gật đầu lung tung, thực ra trong lòng không cho là đúng. Muốn nói đôi mắt quyến rũ động lòng người, đương nhiên là vợ anh ta xuất sắc nhất, đôi mắt của Khiết Vy mới gọi là như biết nói, tùy tiện liếc anh ta một cái, đều có thể trêu chọc anh ta dấy lửa. Còn người phụ nữ của Lâm Kiêu…

Lời ông tư Mã không có khả năng là thật, dù sao ông ta không dám đắc tội Lâm Kiêu, lời nói chiếm njnh bợ đa số.

Hừ, gần đây Lâm Kiêu có chút đắc ý, không phải là phụ nữ thôi sao? Bên nào mà không có giai nhân làm bạn? Ngày nào đó nhất định phải hẹn gặp mặt, anh ta không muốn Khiết Vy nhà bọn họ bị so sánh với người phụ nữ của Lâm Kiêu nữa.

Chơi cờ không bằng Lâm Kiêu, nhưng ánh mắt anh ta lựa chọn phụ nữ tuyệt đối là số một, phương diện này chắc chắn có thể thẳng anh một bậc!

Càng nghĩ càng không đợi kịp muốn hẹn Mạc Lâm Kiêu, mỗi người mang theo người nhà tụ tập một lần.

Một đám bạn hẹn Phùng Thiên Long tới đây chơi đùa, Phùng Thiên Long là lão đại, vừa.

tiến đến, tất cả mọi người đều nịnh bợ anh ta, cho anh ta ngồi vị trí khách, sau đó có một người phụ nữ vô cùng khêu gợi đi tới, chuẩn bị ngồi bên cạnh Phùng Thiên Long.

“Này này này, tôi nói rồi, ăn cơm uống rượu nói khoác đều được, nhưng phụ nữ, ông đây kiên quyết không chạm vào nữa” Phùng Thiên Long nhìn người phụ nữ kia với vẻ chán ghét, vẫy tay: “Đi đi, đừng ở bên cạnh tôi, đi sang chỗ người khác”

Người phụ nữ kinh hãi nhìn gương mặt anh tuấn của Phùng Thiên Long, có chút không nỡ rời đi. Phùng thái tử anh tuấn tiêu sái, giàu có, nghe nói trên giường còn vô cùng dũng mãnh, ra tay còn hào phóng, nếu có thể ngủ với anh ta mấy lần, đời này cô ta không cần lo ăn mặc rồi.

Đám cậu ấm ăn chơi ở đây nhao nhao cảm thấy choáng váng “Đừng vậy mà anh Thiên Long, đây là một phần tâm ý của các anh em, đặc biệt lựa chọn cho anh, rất non mềm đấy!”

“Đúng vậy anh Thiên Long, anh có thiếu phụ nữ ở bên khi nào, chẳng lẽ anh chướng mắt cô ta?” Phùng Thiên Long chỉ tay về phía đám cậu ấm, vô cùng nghiêm túc nói: “Đều nhớ kỹ cho.

ông đây! Từ nay về sau, Phùng Thiên Long tôi giữ mình trong sạch, không đụng vào bất cứ một người phụ nữ nào nữa!”

“Hả? Vì sao vậy? Anh Thiên Long, anh không nói đùa đúng không?” Mọi người buồn bực nhìn nhau, nhao nhao cảm thấy khó hiểu đặt câu hỏi Phùng Thiên Long tao nhã vén tóc ra sau tai, đắc ý nói: “Ông đây gặp được chân ái, nên vì tình yêu thủ thân như ngọc Mọi người kinh hãi.

Mạc Lâm Kiêu bảo thuộc hạ đưa Mạc Lâm Dương về biệt thự Mai Hương Loan của anh †a, đặt Mạc Lâm Dương nằm lên trên ghế sô pha, sau đó rời đi.

Trong phòng khách im lặng gần một phút, trong phòng có hai người mặc đồ đen đi tới: “Cậu năm, giám sát ở xung quanh đều rời đi rồi” Mạc Lâm Dương đứng thứ năm trong dòng họ nhà họ Mạc.


Mạc Lâm Dương vốn sống dở chết dở trên ghế sô pha, gương mặt trắng xanh mở to mắt, trong đôi mắt đều là thông minh lanh lợi và sắc bén, đâu còn một chút mệt mỏi vì bệnh!


Anh ta ngồi trên ghế sô pha, cởi áo ra, nhắm mắt âm thầm vận khí, từng khối cơ bắp lộ ra.


Khi mở to mắt lần nữa, anh ta đã sảng khoái tinh thần, đứng đậy, vững vàng đi vào trong: “Tôi đi tắm rửa trước, ra ngoài rồi nói” Từ khi nghe những lời uy hiếp của Mạc Lâm Kiêu xong, Lâm Khiết Vy ở trên xe như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than, lo sợ bất an.


Khi ô tô lái vào biệt thự Mạc Vũ, Lâm Khiết Vy hoảng sợ tới mức gương mặt trắng bệch.

Advertisement
';
Advertisement