Phu nhân bảo bối của tổng tài lạnh lùng (truyện full) Mạc Lâm Kiêu - Lâm Khiết Vy

Đêm đó, sự tồn tại của Lâm Khiết Vy là vợ của nhà giàu có, xinh đẹp và thông minh trở nên nổi tiếng ở trên mạng. Người yêu kiều hơn hoa, tài hoa hơn người, bình tĩnh và rộng lượng.

Trong lúc nhất thời, Lâm Khiết Vy thu được vô số fan. Weibo của cô vốn dĩ tùy ý đăng thế nhưng trong nháy mắt tăng vài triệu fan hâm mộ, vô số người ở dưới bình luận sôi nổi.

Mạc Lâm Kiêu đang ở cùng bà xã ăn cơm tối, ăn không trôi.

Hơi cau mày, ánh mắt u ám: “Những người này có phải đều điên rồi không? Chỉ toàn bày tỏ yêu thương với bà xã của người khác. Coi như chồng là anh đây chết rồi sao?”

Lâm Khiết Vy ăn rất nhanh có chút không nói được gì: “Đây đều là đùa giỡn. Anh hà tất xem đó là thật.” %3D

“Hừ, anh thấy em rất vui vẻ, có phải là đang âm thầm đắc ý?”

Đúng là người nào đó đang âm thầm đắc ý nhe răng cười: “Đâu có, internet là phù du, đều là giả tạo”

“Khoan đã, Trịnh vân Chi đặc biệt tỏ tình với em.”

“Khụ Khu, không chú ý anh ta. Em là người đã có chồng”


“Còn có ông chủ của Nam Cung Hào là Nam Cung Triệt tỏ tình với em.”

“Ôi trời, đừng nhìn nữa, anh yêu ăn cơm đi.”

Mạc Lâm Kiêu nham hiểm mà bướng binh giương mắt nhìn Lâm Khiết Vy, ghen tuông tràn ngập: “Cảm giác thu hoạch được một loạt tình địch”

Lâm Khiết Vy nhìn vẻ mặt biểu tình của người đàn ông kia như muốn nói ‘Anh cực kì không vui. Em nhất định phải ngoan ngoãn dỗ dành anh chỉ có thể thở dài, cười tủm tỉm mà dỗ dành nói:

“Ông xã, trên đời này anh là người đàn ông đẹp trai nhất, có anh ở đây ai em cũng nhìn không nổi”

Tuyệt thế mỹ nam vẫn xị mặt như trước.

“Được rồi, em yêu anh nhất, đừng giận được không?”

Ánh mắt người nào đó vẫn oán hận và căm tức như trước.

Lâm Khiết Vy dơ tay đặt ở trên tay người đàn ông, gãi gãi mu bàn tay của anh ta, hai mắt chăm chú nhìn hai bên xác thực xung quanh không có người mới hạ thấp giọng mềm mại nói:

“Trở về phòng, tiểu yêu tinh em làm cho anh nhiệt tình như lửa được chưa?

“Đi”

Người đàn ông cuối cùng mở miệng, uống xong một ngụm rượu vang, ánh mắt rạng rỡ: “Em ăn no rồi chứ? Đi, trở về phòng.” Lâm Khiết Vy liếc mắt chú ý đến vòng eo của người đàn ông cường tráng, nhịn không được khiếp sợ.

Có bán thuốc hối hận không?

Mạc Lâm Kiêu nôn nóng khó dằn lòng không được thúc giục Lâm Khiết Vy về phòng. Lâm Khiết Vy tắm rửa xong, bọt nước cũng chưa lau khô thì đã bồ nhào về phía Lâm Khiết Vy.

Lâm Khiết Vy không ngừng thở dốc, đẩy đầu của anh ta ra: “Vậy là sao, không phải là em nói để em chủ động sao?”

Mạc Lâm Kiêu tiếp đó ôm lấy cô trở mình, đem cô ôm ở trên người mình, hai mắt mị hoặc: “Em đến đi, tôi tùy em bắt nạt”

Nghĩ tiểu yêu tinh muốn trì hoãn thời gian lên mạng lại không cẩn thận nhen nhóm ngọn lửa hừng hực của người đàn ông. Anh ta là sói đói tiến anh phản công hung bạo.

Một lát nữa xuống thì cái giường cũng muốn sụp.

Cơ thể mạnh mẽ có thể làm Lâm Khiết Vy cảm nhận vui sướng được làm phụ nữ, khoảnh khắc kia thoải mái đến cực hạn. Cô cơ hồ sắp chết.

Phùng Thiên Long mượn cớ đến tìm Lâm Khiết Vy, bị ánh mắt xấu xa của Nam Cung Hào dẫn vào trong phòng tổng thống. Cổ ý cách phòng ngủ kia một cánh cửa để Phùng Thiên Long áp tai nghe.

Âm thanh đồi trụy bên trong khiến Phùng Thiên Long trong nháy mắt mặt trắng như tờ giấy. Lục phủ ngũ tạng đều đau đến co rút, lúc đi ra ngoài thất tha thất thiểu trực tiếp ngã quy ở trên ghế xe.

“Cậu Phùng, bảo trọng thân thể đi thong thả không tiễn.” Nam Cung Hào cười hì hì xấu xa, đột nhiên nghĩ tới Trần Kiệt, tên kia may mà không đến nếu như đến người đau lòng lại tăng thêm một viện đại tướng.

Ngày hôm sau trong sân thi đấu, Lâm Khiết Vy quấn khăn xung quanh cổ rất đáng nghi. Bình dấm chua Mạc Lâm Kiêu nhìn thấy kiệt tác của bản thân, trong lòng dòng máu ghen tuông kia cuối cùng tiêu tan đi một chút.

“Hai tên Trịnh Vân Chi và Nam Cung Triệt kia gần đây thực nhàn rỗi nhỉ, trừng trị bọn họ cho tôi khiến công ty của bọn họ sứt đầu mẻ trán xem còn có tâm tư khác nữa không

An bài cấp dưới xong thì tắt điện thoại. Tâm tình của Mạc Lâm Kiêu tốt hơn một chút.

Lâm Khiết Vy với biểu hiện kinh người dễ dàng vượt qua lượt thi đấu thứ 8 và thứ 9 tiến vào trận chung kết cuối cùng.

Ngồi ở khán phòng Lâm Thúy An nhìn thấy kinh hồn bạt vía. Lâm Khiết Vy từ lúc nào thì trở nên lợi hại như vậy?

Có vậy mà một đường vào vòng trong muốn nhòm ngó quán quân.

“Bố, vì sao lại như vây? Năm đó bố không phải..”

Lân Hoàng Văn u ám mà trừng mắt liếc nhìn Lâm Thúy Lan: “Câm miệng, ít nói lại.” Lâm Thúy Lan cắn môi, gục đầu xuống. Việc cấm kị năm đó là ai cũng không thể nhắc đến.

Ông cụ Lâm bên cạnh đang đứng ở ranh giới nước và lửa. Ông vừa kích động đồng thời lại khó hiểu: “Lâm Khiết Vy nhà chúng ta lập tức sẽ tiến vào quyết đấu rồi! Trời ơi, nếu như có thể lấy được hạng nhất! Ôi, vì sao không phải là Thúy An chứ, vì sao lại là con bé này chứ. Vốn dĩ không thấy được con bé có thiên phú gì, kì quái.

“Ông nội, cho dù Lâm Khiết Vy giành được hạng nhất thì đã cùng nhà họ Lâm chúng ta không có chút quan hệ.”

Lâm Thúy Lan nhịn không được đả kích ông nội Lâm.

Quả nhiên, nghe được lời này của cô, trong mắt sáng rực của ông nội Lâm lập tức liền trở nên ảm đảm.

Cuối cùng vòng chung kết bắt đầu rồi.

Trải qua năm trận tham gia thi đấu mới quyết định ra thắng bại. Trong tiếng hoan hô của mọi người Lâm Khiết Vy giành được thắng lợi trở thành quán quân của giải thi đấu toàn quốc năm nay.

Cũng là người trẻ nhất đoạt huy chương trong lịch sử từ trước đến nay. Toàn trường sôi sùng sục thét chói tai.

Lâm Thúy Lan nhìn thấy thì khóc, cô ta đố kị. Ông nội Lâm cũng khóc, ông là hối hận rồi. Lâm Khiết Vy lúc đứng ở trên đài nhận giải thưởng và phát biểu cảm nghĩ:

“Trước khi tôi 7 tuổi được ca tụng thành thần đồng, nhưng sau 7 tuổi đột nhiên không biết vì nguyên nhân gì. Danh hiệu này đã bị chị họ lấy đi mười mấy năm qua. Tôi cuối cùng dùng thực lực đoạt lại vẻ vang đã từng là của tôi, cũng chứng minh cho người cha tôn kính của tôi. Con gái cha đã kế thừa y thuật của người. Tôi là con gái của Lâm Hoàng Trì, là em gái của %3D Quách Kiều, hơn nữa là chính tôi Lâm Khiết Vy!.”

Cô là cười nhưng trong mắt lại là chứa nước mắt. Trên gương mặt kia xinh đẹp kia nói rõ ràng, tràn đầy ánh sáng tự tin.

Mạc Lâm Kiêu lại lần nữa cảm nhận được sâu sắc cảm giác nguy hiểm. Anh ta lập tức ra lệnh cấm đàn ông bình luận phát biểu trên weibo của Lâm Khiết Vy.

Càng bất ngờ là cảnh sát tiến vào trong hội trường, trước mặt mọi người dẫn Hạ Dịch Sâm đi, lúc còng tay Hạ Dịch Sâm khiến cho một phen náo động.

Đài truyền hình còn đang trực tiếp, thành viên bình luận bát quái ước số tăng lên cơ hồ kích động nói năng lộn xộn.

“Trời ơi, người cầm quyền tập đoàn Hạ Thị là cậu ba họ Hạ vậy mà bị cảnh sát dẫn đi.”

“Nghe nói trên lệnh bắt là cậu ba nhà họ Hạ có liên quan đến tội cố ý giết người!”

“Các bạn bè quần chúng, ngày mai cổ phiếu của tập đoàn Hạ Thị nhất định rớt thảm hại, mọi người nhanh chút bán đi.”

Lâm Khiết Vy nhìn thấy Hạ Dịch Sâm bên cạnh thì kinh ngạc không thôi: “Vì sao ở thời điểm tôi nhận giải thì bắt người? Tôi vừa mới trở thành điểm nóng thì bị anh cướp đi sự chú ý rồi.”

Mạc Lâm Kiêu đang trông mong kết quả như vậy thì ảm đảm cười: “Internet đều là giả dối, nhiều người chú ý em cũng không quan trọng bằng chồng em chú ý đến em?”

Hạ Dịch Sâm dừng lại nhìn về phía Mạc Lâm Kiêu, trầm giọng nói: “Có phải là anh không?”

Mạc Lâm Kiêu mỉm cười gật đầu: “Cậu cho rằng ai cũng có thể đả thương tôi sao? Vẫn luôn tha cho cậu là vì để lấy được chứng cứ. Đấu với tôi cậu còn quá yếu”


Hạ Dịch Sâm thắm thiết mà liếc nhìn Lâm Khiết Vy, tiếp đó thì bị dẫn đi. “Anh mắt kia của cậu ta trước khi đi nhìn em khiến anh rất à


không thoải mái. Ngực đau, bà xã à anh cần em trấn an”


Mạc Lâm Kiêu lại lần nữa ghen tuông, không khỏi phân trần giơ cắm của Lâm Khiết Vy lên cúi đầu hôn cô.


Làm trò cho tất cả mọi người xem, đến đây rắc cẩu lương ở hiện trường trực tiếp.

Advertisement
';
Advertisement