Quỷ nhân Diệp gia thôn (full) Diệp Thiếu Dương

“Không phải làm thêm, vì sao trở về muộn như vậy, hơn nữa nhìn thấy chúng ta cũng không chạy chứ?”

Gã thấp vừa nghe, cảm thấy có đạo lý, hai người nhìn nhau, cười cười đáng khinh, đẩy nhanh bước chân, vừa gọi em gái dừng lại.

Đi qua đường, phía trước là một đoạn đường tối tăm nhất hẻo lánh nhất, đi qua thêm mấy trăm thước, chính là cổng chính nhà xưởng Khang Đa. 

Lúc này em gái đã dừng.

Hai người nhất thời kích động cả người đều ngứa ngáy, bước nhanh đi qua.

“Em gái đừng sợ, bọn anh không phải người xấu, ha ha, bọn anh là người tốt...” 

Hai người bước nhanh đi đến phía sau em gái, lúc này em gái quay đầu, trên mặt mang theo một cái khẩu trang phấn hồng, chỉ lộ ra mắt và lông mày, chỉ nhìn qua như thế này, hai người đã không chút nghi ngờ, đây tuyệt đối là mỹ nữ.

Hơn nữa ngực rất lớn, đem áo thun dựng căng lên, hai người nhìn chằm chằm, liền nhịn không được nuốt cả đống nước miếng.

“Em gái, em là người Khang Đa sao, bọn anh cũng thế, em đêm hôm, ở đây làm gì?” 

Gã thấp nói chuyện cũng không lưu loát.

“Các anh muốn chơi chút không?”


Em gái dùng giọng nói tràn ngập dụ hoặc nói. 

“Chơi, chơi, bao nhiêu tiền cũng được!”

Gã thấp gật đầu như giã tỏi.

Muội tử nhẹ nhàng cười: 

“Năm trăm, nhưng em chỉ cùng một người.”

Hai người sửng sốt, nhìn nhau.

“Huynh đệ nhường cho tôi, ngày mai tôi mời cậu uống rượu!” 

“Trương ca nhường ta đi, tôi còn là trai tân...”

“Cậu đi đi!” Thời khắc mấu chốt, gã thấp cũng không say nữa, một tay đem gã cao đẩy ra thật xa, đi đến trước mặt em gái, cười ha hả, đưa tay đi sờ bả vai em gái.

Em gái chưa phản kháng, cười quyến rũ nói: 

“Anh không muốn xem mặt của em trước, kiểm hàng chút sao?”

“Hắc hắc, dáng người em gái tốt như vậy, khẳng định là mỹ nữ, không cần nghiệm.”

“Vẫn là xem chút đi, nhỡ đâu em rất xấu thì sao... Hì hì.” 

Xương cốt gã thấp cũng nhũn ra rồi, đưa tay từ trên tai em gái tháo xuống khẩu trang, buông ở một bên, mở to hai mắt nhìn, nhất thời cả người run lên, toàn bộ cứng ngắc.

“Em đẹp không?”

Muội tử tách miệng cười. 

“Phành!”

Một viên gạch nện ở trên đầu gã thấp.

Gã cao nhìn hắn ngã xuống, oán hận mắng một tiếng: 

“Mẹ nó, thực cho rằng lão tử dễ bắt nạt, cái gì cũng nhường cho ngươi, hôm nay tuyệt không nhường ngươi.”

Đem gã thấp kéo đến ven đường, trong miệng nói:

“Em gái đừng sợ, hắn ngoại hiệu Đầu Sắt, đầu cứng lắm, ăn một nhát không có việc gì đâu, ngủ một giấc là khỏi, chúng ta đi khách sạn đi, anh, anh muốn tìm khách sạn tốt, "Như Ở Nhà" có được không?” 

Quay đầu nhìn lại, em gái cúi đầu, tựa như là xấu hổ, tóc dài che ở trước mặt, không nhìn thấy mặt.

“Anh không muốn ngắm em trước chút sao, nhỡ đâu anh không hài lòng thì sao?”

“Không không, em rất đẹp, vừa rồi lão Trương nhìn thấy em, cũng ngây ngẩn cả người, còn có gì để nói.” 

“Vẫn là xem chút đi, anh lại đây.”

Gã cao đi qua, cười hắc hắc, nịnh hót nói:

“Em gái thật chuyên nghiệp nha, còn muốn xem mặt trước, vậy anh sẽ xem chút...” 

Nói xong vươn hai tay, hầu như là run rẩy tách ra tóc che ở trước mặt em gái.

Em gái cũng mượn thế ngẩng đầu lên, hướng hắn cười lên.

Gã cao hóa đá ngay tại chỗ, sau một lát, thịch một tiếng ngồi xuống đất, cả người run lẩy bẩy, hai tay chống xuống đất, không ngừng lùi lại. 

“Không, không không không không...”

Gã cao đột nhiên "ọe" một tiếng nôn ra, không phải vì say rượu, mà là ghê tởm cùng sợ hãi mãnh liệt!

Em gái trước mặt này, có một khuôn mặt xinh đẹp, trừ miệng. 

Hai bên khóe miệng của cô tựa như bị vật bén nhọn loại dao găm cắt qua, có một vết thương phi thường trơn nhẵn, một bên kéo dài đến trên xương gò má, bên kia chạy mãi đến bên tai, cười, miệng tách ra đến một độ cong đáng sợ, lộ ra hai hàm răng mở ra, trong miệng không ngừng chảy ra chất lỏng xanh xanh đỏ đỏ, một cái đầu lưỡi ở bên môi quét tới quét lui, phát ra tiếng cười duyên “hì hì”.

Tiếng cười vẫn quyến rũ như vậy, tràn ngập dụ hoặc, nhưng mà đối chiếu một khuôn mặt đáng sợ cực điểm kia, lại hình thành một loại tương phản làm người ta mê muội.

Dung mạo này, cho dù xuất hiện ở trong phim kinh dị, cũng chắc chắn khiến người xem cảm thấy buồn nôn không khoẻ, càng không cần nói, sống sờ sờ như vậy xuất hiện ở trước mặt mình. 

Sau khi nôn xong, gã cao ngay cả chạy trốn cũng đã quên, đã hoàn toàn thất thần, ngơ ngác ngồi dưới đất.

Nữ quỷ đi từng bước tới gần, rốt cuộc tới trước mặt hắn, hai tay đặt lên trên vai hắn, ở trước ngực hắn nhẹ nhàng trượt đi, vẫn đang cười, có chút thẹn thùng hỏi: “Em đẹp không, chúng ta đi thuê phòng được không, anh vì sao lắc đầu vậy, em không cần tiền được không... Vậy thì tới đi.”

Đưa tay túm quần áo hắn, cưỡi lên, bắt đầu lên xuống kích thích, một cái mồm to đáng sợ cũng đưa lên, khóa chặt miệng của hắn, đầu lưỡi thò vào, tham lam hút dương khí. 

Ở trong một cơn sợ hãi thật lớn, toàn thân gã cao run lên, cảm nhận được sung sướng lớn nhất, một giây tiếp theo đột nhiên cảm thấy bụng tê dại, một tay nữ quỷ đặt trên bụng hắn đột nhiên cắm vào.

Máu tươi phụt ra, phun ở trên người nữ quỷ, nữ quỷ kết thúc “hôn môi”, ngồi dậy, đầu lưỡi thật dài liếm qua lại trên người mình, cắn nuốt máu nóng bỏng.

Cái tay cắm ở trong cơ thể gã cao nhấc lên, đem cái gì đó rút ra, ấm áp, đưa đến bên miệng bắt đầu nhai bẹp bẹp. 

Gã cao cúi đầu nhìn, là một đoạn ruột của mình, từ trong bụng mình bị túm ra.

Ả đang ăn ruột mình...

Gã cao muốn thét chói tai, nhưng vừa há miệng, nữ quỷ lại lần nữa bổ nhào lên, đem hắn đè ngã. 

“Đến đi!”

Đầu lưỡi thật dài vươn vào trong miệng gã cao, bắt đầu khoắng, cắn nuốt dương khí còn sót lại.

Gã cao phun ra một ngụm dương khí cuối cùng, đầu nghiêng đi, đã chết. 

Một mảng hư ảnh từ đỉnh đầu bay ra, là hồn phách gã cao, sau khi rời khỏi thân thể, vừa muốn đào tẩu, bị nữ quỷ giữ chặt, dùng sức hút.

Quỷ hồn kêu thảm một tiếng, hồn thể giống như một làn khói, bị nữ quỷ dùng sức hút vào trong cơ thể, vẻ mặt cực kỳ hưởng thụ.

Dương khí, máu người, nội tạng, hồn phách, ả cái gì cũng không bỏ qua. 

Phía sau đột nhiên vang lên một trận tiếng bước chân lảo đảo, là gã thấp lúc trước hôn mê kia bò dậy, hướng phía cổng chính chạy như điên.

Nữ quỷ cũng không quay đầu lại, khẽ lắc lắc đầu, vẻ mặt say mê, hơi mang chút điên cuồng.

“Cứu...” 

Gã thấp chỉ hô lên một chữ, đột nhiên thấy một nam tử đón đầu bước nhanh đi tới, mặc một bộ đồ tây vừa người, vẻ mặt ưu nhã.

“Quản lí!”

Gã thấp nhìn thấy hắn, lập tức bước chân nhanh hơn lao tới, bắt lấy cánh tay nam tử, kích động gào to lên: 

“Quỷ quỷ, có quỷ!”

“Nơi nào có quỷ?”

Nam tử túm sau gáy áo gã thấp, hỏi. 


“Đằng sau, nữ, quỷ, quỷ kìa!”


Gã thấp dùng sức giãy không thoát, đành phải quay đầu lại, hướng về nữ quỷ còn ngồi xổm phía trước thi thể gã cao la lên.


“Biết rồi.” C 


ái tay nam tử túm sau gáy hắn đột nhiên dùng sức, năm đầu ngón tay ‘phốc’ một tiếng cắm vào đầu hắn, từ trong đôi mắt cùng hai lỗ mũi, miệng hắn vươn ra, giống như xúc tu bạch tuộc, ở trong gió vặn vẹo lắc lư.

Advertisement
';
Advertisement