Quỷ nhân Diệp gia thôn (full) Diệp Thiếu Dương

Tạ Vũ Tình cũng nằm xuống, trước khi tắt đèn, đột nhiên nghĩ đến cái gì, quay đầu nói với Diệp Thiếu Dương: “Cậu đừng có hớt ha hới hải nữa, bò lên giường của tôi, tôi không khách khí đâu!”

“Yên tâm đi, có thể dùng hay không cũng còn chưa biết đâu.” Diệp Thiếu Dương hiện tại hạ thân còn đang mơ hồ đau.

Tạ Vũ Tình đột nhiên hướng hắn liếc mắt đưa tình, cười nói: “Cần tôi giúp cậu thử xem hay không.”

Diệp Thiếu Dương biết cô là cố ý nói giỡn mình, mặc kệ, xoay người vào tường ngủ.

Hôm sau, sau khi rời giường, hai người thương lượng một phen, phân công nhau hành động, Tạ Vũ Tình đi tìm cảnh sát địa phương câu thông, điều tra tin tức người lúc trước báo án, cùng với tiến triển vụ án giết người.

Sau khi ăn xong bữa sáng, hai người tách ra, Diệp Thiếu Dương tới ngã tư đường chỗ tối hôm qua xảy ra chuyện, cảnh sát đã đi rồi, người bị hại cả người lẫn xe tự nhiên cũng bị mang đi.


Diệp Thiếu Dương ở trên đường phụ cận đi một vòng, nghe thấy một số ông chủ mở tiệm làm ăn tụ tập chỉ trỏ, trong đó bao gồm bà chủ quán cơm ngày hôm qua.

Những người này đều không phải là đang thảo luận tin đồn, mà là mặt mày đau khổ kể lể, nơi này liên tục xảy ra vụ án giết người, đối với việc làm ăn của bọn họ cũng sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn, dù sao nơi này vốn đã hẻo lánh, đến buổi tối, nhắm chừng không ai dám hoạt động ở vùng này nữa.

Diệp Thiếu Dương theo tuyến đường hôm qua mình chạy đi qua, đi thẳng tới chỗ bị bắt, tối hôm qua trời quá tối không nhìn kỹ, phóng mắt nhìn lại, nơi này là một mảng công trường kiến trúc hoang phế, ở trong một mảng hoang dã, dựng mấy tòa nhà lớn còn chưa xây xong, ngay cả cửa sổ cũng không có.

Diệp Thiếu Dương hướng bên đó đi qua, không có một ai, trên đất phân tán các loại tài liệu xây dựng, phủ bụi đất thật dày, nhìn qua bộ dáng ít nhất đã mấy năm không làm việc.

Diệp Thiếu Dương lấy ra âm dương bàn, sau khi làm phép kích hoạt, vòng quanh mấy tòa nhà tổn hại đi một vòng, cuối cùng đi theo kim đồng hồ, đến gần một tòa nhà tầng.

Mấy con mèo bị đuổi ra, ở trong một căn phòng của tòa nhà, chỉ có một con mèo chưa đi, ngồi xổm trong bóng tối, hai con ngươi phát sáng âm u.

Diệp Thiếu Dương sâu sắc nhận ra một tia yêu khí, đứng không nhúc nhích, chờ sau khi mắt thích ứng bóng tối, chăm chú nhìn lại, đối diện là một con mèo đen, dáng người cực lớn, cong người, như hổ rình mồi nhìn mình, trong cổ họng phát ra tiếng ô ô.

Diệp Thiếu Dương lấy ra một lá bùa tím, hướng con mèo đen quơ quơ, toàn thân con mèo đen run rẩy một cái, con ngươi co rút lại, thân thể cũng co về phía sau.

“Ngươi có thể xem hiểu đây là bùa tím là được.” Diệp Thiếu Dương nói, có thể sử dụng linh phù màu tím, ít nhất cũng là cấp bậc thiên sư trở lên, tà vật bình thường là tuyệt không dám trêu.

“Ngươi đi không nổi đâu, ngoan ngoãn trả lời ta mấy vấn đề.”

Con mèo đen nghe hắn nói như vậy, thân thể nhũn ra, ngồi ở trên mặt đất, cả người run bần bật, lộ ra bộ dáng sợ hãi.

Diệp Thiếu Dương nói: “Còn chưa tu thành thân người?”

Con mèo đen “meo” một tiếng, thế mà hướng hắn gật gật đầu.

Diệp Thiếu Dương nói: “Có tiếng thì lên tiếng!”

Con mèo đen hé miệng, trong miệng phát ra tiếng giống như trẻ con tập nói, nghe rất không được tự nhiên: “Đại pháp sư…”

“Tu luyện đã bao nhiêu năm?”

“Ba mươi…”

Miêu yêu ba mươi năm. Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, ba mươi năm còn chưa tu thành hình người, khẳng định là chính tu.

“Ngươi sao lại ở chỗ này, đây là chỗ ngươi tu luyện?”

Con mèo đen lắc đầu, “Ta là đi ngang qua… Tới đây chưa được mấy ngày, nơi này âm khí nồng đậm, liền ở lại…”

Diệp Thiếu Dương tiến một bước hỏi: “Nơi này trước đó có phải có nữ quỷ hay không?”

“Đúng, tối hôm qua đi rồi không trở về nữa.”

Quả nhiên là như thế. Nơi này quả thật là âm sào của Hồng Phấn Nữ kia, bởi vậy âm khí nồng đậm, thích hợp tu luyện, con mèo ngốc trước mặt này chính là bị hấp dẫn tới đây tu luyện.

Nói như vậy, như loại tình huống này, chỉ cần đối phương không phải muốn chim tu hú chiếm tổ, chủ nhân ban đầu của âm sào là sẽ không quá để ý, dù sao con mèo này là tà vật chính tu, đòi hỏi đối với âm khí cũng không nhiều, chỉ là cần một hoàn cảnh như vậy, hai bên có thể tường an vô sự.

Diệp Thiếu Dương nói: “Ngươi biết nữ quỷ đó giết người không?”

Con mèo đen vừa nghe, làm ra vẻ mặt hoảng sợ, không ngừng lắc đầu. “Không biết, ta chỉ là thủ một khu vực này, một mình tu luyện… Cô ta chưa ở đây giết người, xin đại pháp sư xét rõ…”

Diệp Thiếu Dương nói: “Lấy tu vi của ngươi, quả thực cũng không cảm giác được trong âm khí nơi này chứa nhiều oán khí, nhưng ngươi là chính tu, hoàn cảnh này vẫn là bớt đến, về sau ngươi vẫn là tự mình tìm chỗ đi tu luyện, đừng làm loại sự tình này nữa.”

Con mèo đen dùng sức gật đầu.

Diệp Thiếu Dương lập tức từ trong ba lô lấy ra một cái bát sứ to, bày ở trên mặt đất, hòa một bát nước bùa, sau đó cắt qua đầu ngón tay, ép hai giọt máu vào, sau đó hướng con mèo đen nói: “Yêu có yêu đạo, nhân có nhân đạo, ngươi đã gặp được ta, quy củ ngươi cũng biết.”

Con mèo giật mình một cái, bò tới, vươn đầu đến trong bát sứ, soạp soạp liếm nước bùa trong bát, sau khi xuống xong, hướng Diệp Thiếu Dương chắp tay dập đầu: “Tạ ân đại pháp sư không phế.”

Diệp Thiếu Dương nói; “Đi đi, tương lai nếu là tu luyện có thành tựu, đừng quên đi âm ty xin bài vị.”

Con mèo đen khấu tạ một tiếng, từ cửa nhảy ra ngoài.

Diệp Thiếu Dương vừa rồi làm, là một truyền thống của giới pháp thuật: quỷ yêu thi linh bốn loại tà vật, ở nhân gian tuy số lượng cũng rất nhiều, nhưng chỉ có yêu tinh có thể ở nhân gian hợp pháp tu luyện, ba loại còn lại, mặc kệ là chính tu hay là tà tu, đều là không cho phép bảo tồn ở nhân gian, bị pháp sư gặp được, cương thi thì trực tiếp diệt, tà linh cùng quỷ hồn, đều phải đưa đến âm ty.

Chỉ có yêu khác, yêu là sinh linh thành tinh, giống với con người có tư cách ở lại nhân gian, một khi tu luyện thành tinh, liền thoát ly sinh tử kiếp này, có thể ở nhân gian một mực tu luyện, bị pháp sư gặp được mà nói, nếu là tà tu, căn bản không cần phải nói, diệt sát ngay tại chỗ.


Chính tu chi yêu cũng chia làm hai loại, một loại là đã tu thành hình người, âm ty thương hại bọn họ tu luyện không dễ, sẽ triệu bọn họ đi âm ty lĩnh bài vị, coi như là có danh phận hợp pháp, cũng dễ lập hồ sơ, như vậy có thể ở nhân gian tiếp tục tu luyện.


Nếu chưa thành hình, bình thường đều là trực tiếp phế đi linh căn, mặc dù có chút tàn nhẫn, nhưng cũng chỉ có thể như vậy, miễn cho tương lai sau khi tu thành, nhỡ đâu bắt đầu tà tu, sẽ tai họa sinh linh nhân gian.


Bởi vậy dựa theo quy củ, Diệp Thiếu Dương vừa rồi nên phế đi linh thân của con mèo đen. Nhưng pháp sư thiên sư bài vị trở lên có tư cách đặc xá yêu tinh, đạo sĩ mà nói, chính là vẽ bùa hòa nước cho yêu tinh uống, phật môn chính là đem ấn chú đánh vào trong cơ thể yêu tinh, loại xử lý này sẽ không có bất cứ ảnh hưởng gì đối với yêu tinh, tương lai nên tu luyện vẫn là tu luyện, nhưng yêu tinh từng được đặc xá một lần, tương lai nếu bắt đầu tà tu, sau khi bị giết, tương đương tội thêm một bậc, sẽ bị tách hồn sau đó đẩy vào Huyết Trì địa ngục, vạn kiếp bất phục.


Bởi vậy loại xử lý này, trên thực tế là một loại chấn nhiếp đối với yêu tinh, nhưng cũng có yêu tinh lầm đường lạc lối, chấp mê bất ngộ, gặp được loại tình huống này, một khi bị âm ty điều tra rõ, pháp sư lúc trước đặc xá nó cũng sẽ chịu liên lụy, bởi vậy rất ít pháp sư đi đặc xá yêu tinh, dù sao loại chuyện này tốn sức không được lòng, còn mang đến nguy hiểm cho bản thân.

Advertisement
';
Advertisement