Quỷ nhân Diệp gia thôn (full) Diệp Thiếu Dương

Diệp Thiếu Dương nghe hắn nói xong, trầm ngâm một lúc lâu, hỏi: “Ta còn chưa hỏi người, cái gì gọi là nguyên thần sinh trung, sao ta cho tới bây giờ chưa từng nghe qua từ này?”

Từ Văn Trường cười nói: “Ngươi tự nhiên không biết, cho dù ở âm ty, trừ tam vương nhất phán, không mấy ai biết nguyên thần sinh tướng. Nguyên thần sinh tướng, nói trắng ra một chút chính là sinh hồn ở trong chuyển thể luân hồi lưu lại ấn ký, trừ Chuyển Luân Vương, không ai có thể lấy ra được ấn ký sinh tướng.

Người chết làm quỷ, quỷ sau khi chết, nguyên thần đều diệt, cùng tồn tại với tinh phách, nếu ai có tu vi, nguyên thần hoặc bất diệt. Nguyên thần là ấn ký trên sổ sinh tử, chỉ cần danh tịch trên sổ sinh tử chưa lau đi, cho dù tu vi sâu nữa, cũng có thể thông qua sửa chữa tin tức trên sổ sinh tử, để phán định sinh tử… Chẳng qua chuyện này trái với thiên địa đại đạo, hầu như chưa bao giờ sử dụng.

Từ Phúc thân mang Sơn Hải An, xem như tội phạm hàng đầu của âm ty, nếu có thể thông qua tin tức nguyên thần trên sổ sinh tử truy tra được tung tích, âm ty tất nhiên sẽ ngoại lệ mà làm. Nếu sinh hồn bất diệt, chỉ có nhảy ra ngoài ngũ hành luân hồi, mới có thể miễn đi sơ sinh tử truy tung…”


Diệp Thiếu Dương nói: “Cho nên Từ Phúc đã nhảy ra?”

“Cũng chưa, bằng không ta cần gì ở đây lãng phí nước bọt giải thích nhiều như vậy với người. Tình huống Từ Phúc rất kỳ quái, trước đó chúng ta cho rằng hắn là nhảy ra ngoài luân hồi, cho nên không truy tra được tung tích hồn phách, hôm nay hắn bỗng nhiên xuất hiện, trên sổ sinh tử đã có tin tức của hắn, nhưng không thể truy tung… Tiểu thiên sư, ngươi nói vì sao?”

Diệp Thiếu Dương nói: “Đừng đã biết còn cố hỏi, nói mau lên.”

Từ Văn Trường nói: “Chỉ có một loại khả năng, hắn luôn xuyên qua ở trong thời không, thời không khác nhau, có thể ngăn cách tất cả hồn phách và nguyên thần lực, cho nên bình thường không cảm giác được, mà hắn một khi trở lại không gian này, trên sổ sinh tử lập tức có tin tức… Những tin tức chỉ xuất hiện một lần, sau đó không có nữa, hắn ở trong không gian xuyên qua đi về, ra ra vào vào, không thể nào cân nhắc, bởi vậy Chuyển Luân Vương lấy ra nguyên thần sinh tướng ấn ký hắn trước kia lưu lại ở trong luân hồi chi nhãn, khắc vào mảnh vỡ nghiệt kính, một khi nguyên thần sinh tướng và hồn phách hắn gặp nhau, sẽ lập tức sinh ra một loại hấp dẫn, để hắn rốt cuộc trốn

không thoát nữa. Tiểu thiên sư, là như thế.” Không uổng công hắn giải thích nói một phen dài như vậy, Diệp Thiếu Dương nghe là nghe hiểu, nhưng cần tiêu hóa một phen, vì thế một lúc lâu không nói gì.

“Từ Phúc, không phải đã mất tích mấy ngàn năm sao, vì sao lại đột nhiên xuất hiện?” Lâm Tam Sinh hỏi.

Diệp Thiếu Dương khâm phục nhìn gã một cái, cảm giác gã luôn có thể đưa ra loại vấn đề đi thẳng vào trọng tâm,

Từ Văn Trường nói: “Hắn đã đi cứu Bạch Khởi, đương nhiên là có liên quan với nguyên thần Bạch Khởi bị bắt, có lẽ cũng có liên quan với tiểu thiên sư, về phần nhiều hơn nữa, thì không biết.

Diệp Thiếu Dương nói: “Nói như vậy hắn vẫn luôn rất quan tâm Bạch Khởi, vậy vì sao lúc chúng ta giết Bạch Khởi, hắn không ra tay ngăn cản, cứ phải chờ tới sau chuyện lại đi cứu gã?”

Từ Văn Trường lắc đầu, tỏ vẻ vấn đề này mình cũng không biết.

Diệp Thiếu Dương đột nhiên nghĩ đến Đạo Phong, cách nghĩ này cũng không có nguyên nhân gì, chỉ là cảm thấy giữa Đạo Phong cùng Từ Phúc, mơ hồ có liên hệ nào đó… Không biết Đạo Phong có phải đối thủ của Từ Phúc hay không?

Một kẻ nghi là bài vị Chân tiên, một kẻ trảm hai thi, hai người này nếu gặp nhau, nhắm chùng thật sự có đánh để xem.

“Tiểu thiên sư, nhất định phải thận trọng, Từ Phúc này trong tay có Sơn Hải n, có thể lui tới xuyên qua ở trong không gian, hắn nếu đi rồi, còn muốn bắt hắn là gần như không thể” Từ Văn Trường rất là nghiêm túc nói.

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, coi như là đã tiếp nhận nhiệm vụ này, thứ nhất, không cần liều mạng với Từ Phúc, cái này rất quan trọng, nếu vẫn là giống lúc trước đối phó Bạch Khởi, Diệp Thiếu Dương cho dù đắc tội âm ty, cũng tuyệt không tranh vũng nước đục này, thứ hai, giữa mình cùng Từ Phúc… Có thể thật có liên hệ nào đó, Diệp Thiếu Dương rất muốn làm rõ huyền cơ bên trong.

Lâm Tam Sinh đột nhiên hỏi Từ Văn Trường: “Từ công, ta nhớ rõ người lần trước đã nói với ta một lần, về thời không quan hệ, ngươi nói Từ Phúc nấp ở trong thời không khác nhau, thời không khác nhau là có ý tứ gì?”

Từ Văn Trường suy nghĩ một phen, nói: “Phật môn nói, ba ngàn đại thế giới, ức vạn tiểu thế giới, không phải không có đạo lý, quan hệ giữa thời không, rắc rối phức tạp, ta cũng không hiểu nhiều, hẳn là giống tổ ong, mỗi một lỗ thủng đều là một thế giới, nhưng bộ rễ của toàn bộ thế giới, lại đều mọc chung một chỗ, rút một chỗ mà động toàn thân.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Thanh Minh Giới, Vô Lượng Giới, Ác Linh Giới, những thứ này đều là thời không khác nhau sao?”

Từ Văn Trường gật đầu nói: “Nhưng những không gian này là liên kết chặt chẽ với không gian chúng ta, cũng có bộ phận nối liền lẫn nhau, nhưng rất nhiều không gian là không nối liền với nhau, chỉ có dựa vào Son Hải An mới có thể đi vào, nguyên nhân căn bản âm ty bắt Từ Phúc, thật ra sợ hắn nghịch chuyển thời không, tạo thành một số cục diện nào đó không thể vãn hồi.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Ta nghe không hiểu lắm.”

Lâm Tam Sinh nói: “Ta cũng không hiểu rõ lắm, ta chỉ muốn hỏi một vấn đề, xin Từ công nói rõ, nếu xuyên qua thời không, người ta có thể trở lại quá khứ hay không?”

Từ Văn Trường có chút kinh ngạc nhìn gã một cái, nói: “Son hải nghịch chuyển, tự nhiên có thể nhưng đó cũng là thời không khác nhau, chưa chắc có quan hệ nhân quả với thời không này của chúng ta.”

“Ta muốn là như thế!” Lâm Tam Sinh đột nhiên có chút kích động, sau đó bản thân cũng ý thức được nói lỡ, hướng Từ Văn Trường chắp tay cười, Từ Văn Trường cũng không nói gì.

“Tiểu thiên sư, chuyện chỉ như vậy, ta đi đây.” Từ Văn Trường từ trong ống tay áo lấy ra mấy miếng ngọc phù, đưa cho Diệp Thiếu Dương, bên trên viết tục danh của hắn, bảo hắn gặp được Từ Phúc, lập tức tìm cơ hội đốt bùa, hắn sẽ dẫn người đến nhân gian thu phục Từ Phúc.

“Từ công, người đã đến đây, có một chuyện nhỏ, hy vọng có thể giúp ta xử lý, cũng đã cho ta đi Luân Hồi ti một chuyển.”


Nghênh đón vẻ mặt nghi hoặc của Từ Văn Trường, Diệp Thiếu Dương cười nói: “Là một việc riêng. À thì, ta có dự định kết hôn, trừ sư phụ ta… Ta còn cần nói với cha ta một tiếng, tuy ông ấy đã hoàn thành nhân duyên kiếp trước, tính ra không có gì quan hệ với ta nữa, nhưng ông ấy dù sao chưa đi chuyển thể Ta cảm thấy cần thiết nói với ông ấy một tiếng.”


Trong lòng Diệp Thiếu Dương đã sớm trăn trở điều này rồi, bởi vì phụ thân phục dịch ở Luân Hồi ti, tính đặc thù của nghề nghiệp, khiến Diệp Thiếu Dương chưa bao giờ dám đi bái phỏng hắn, cũng không phải suy nghĩ cho bản thân, mà là sự liên lụy phụ thân, dù sao phụ thân ở Luân Hồi ti chỉ là một tiểu lại, bất cứ tội danh nào cũng khó có thể gánh vác, bởi vậy từ sau một lần gặp mặt lúc trước, tuy trong lòng vẫn luôn mang sự nhớ nhung đối với phụ thân, nhưng Diệp Thiếu Dương cực lực khắc chế một mực không đi gặp.


Từ Văn Trường cười cười, nói: “Ngươi không muốn tự mình gặp phụ thân người một lần?”


Trong lòng Diệp Thiếu Dương khẽ động, chưa đợi mở miệng, Từ Văn Trường nói: “Tiểu thiên sư, ta hôm nay ở đây, nói với người một sự kiện, quy củ là người ta đặt ra, cho dù là âm ty, cũng là chú ý tình cảm thể diện, cái này ngươi cũng rõ, lấy quan hệ của người ta, ta sớm nên báo lấy lý, cho cha con người gặp nhau, người biết ta vì sao ngậm miệng không đề cập tới việc này hay không?”

Advertisement
';
Advertisement