Quỷ nhân Diệp gia thôn (full) Diệp Thiếu Dương

Diệp Thiếu Dương nói theo sự thật.

Tứ Bảo còn tốt, nghe xong chỉ kinh ngạc. Ngô Gia Vĩ lại tức giận siết chặt nắm tay, hận mình tối hôm qua đi ra ngoài uống rượu, bỏ lỡ trận chiến đấu này. Dù sao Diệp Thiếu Dương là vì hắn mới đắc tội Thanh Phong và Minh Nguyệt.

“Đạo Phong cũng trâu bò.” Tứ Bảo giơ ngón tay cái lên, cảm khái nói: “Hắn đem đệ tử người ta ở bên ngoài bày trận giết hết, còn giết Minh Nguyệt, đổi thành người thường, cho dù có thực lực này, cũng tuyệt đối không làm, dù sao đó là đệ tử Ngũ Trang quán, lão đại Ngũ Trang quán Trấn Nguyên đại tiên, chỉ nghe tên tuổi này đã biết không phải tầm thường.”

“Tính tình Đạo Phong, với hắn mà nói thế này cũng không tính là gì, đừng nói chỉ là đệ tử của Trấn Nguyên Tử, cho dù là Trần Nguyên Tử tự đến, Đạo Phong cũng dám chơi cứng.”

Diệp Thiếu Dương nói xong, nhìn thoáng qua Ngô Gia Vĩ, phát hiện hắn nhăn mặt nhíu mày, vẻ mặt có chút phức tạp, không biết đang nghĩ cái gì.


Diệp Thiếu Dương bảo bọn họ tạm ở lại, mình đi rửa mặt đánh răng, sau đó đi thu thập một bộ quần áo, tính mang đi, dù sao Hàng Châu cách Thạch Thành cũng mấy trăm km, hôm nay đi, khẳng định không về được.

Đang thu thập, cửa phòng ngủ bị người ta đẩy ra, Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn, Ngô Gia Vĩ đi vào.

“Cậu vẻ mặt gì đây, sao như người khác thiếu nợ cậu mười vạn tám vạn.”

Ngô Gia Vũ ngồi xuống ở trên mép giường, yên lặng nhìn hắn đang gấp quần áo nói: “Thiếu Dương, anh có phải cảm thấy tôi rất phổ hay không?”

“Cái gì?” Diệp Thiếu Dương giật mình, dùng động tác gấp quần áo.

“Tôi là nói, thực lực của tôi thật sự không được… Anh không cần an ủi tôi, tôi biết.”

Diệp Thiếu Dương đem quần áo ném ở trên giường, nói: “Cậu đây là lời gì vậy?”

“Nói thật, nếu tôi thực lực đủ mạnh, lúc trước ở động Ba Nguyệt, tôi đã có thể trực tiếp khai chiến với bọn hắn, làm bọn hắn trả giá đắt, cũng sẽ không cần anh ra mặt!”

“Dm, cậu là anh em của tôi mà, tôi ra mặt thay cậu có vấn đề gì?”

“Tôi biết, nhưng mà… Với tôi mà nói, tôi là không cam lòng. Tối hôm qua về sau là tôi kéo Bảo gia đi uống rượu, bởi vì trong lòng tôi không thoải mái…”

Diệp Thiếu Dương xoay người đối mặt hắn, hai tay đặt lên trên vai hắn, nhìn vào mắt hắn nói: “Tôi biết cậu rất muốn mạnh, là loại người sĩ diện tới chết, nhưng, thực lực thứ này, cũng không phải một ngày luyện ra, tôi ngày hôm qua không phải đã nói sao, số lẻ thời gian tu luyện của người ta cũng nhiều hơn cậu, cậu đánh không lại hắn, là bình thường.”

“Nhưng, anh có thể đánh thắng được.” Ngô Gia Vĩ hơi ngẩng đầu, nhìn Diệp Thiếu Dương nói.

Diệp Thiếu Dương sửng sốt, chậm rãi nói: “Chúng ta là anh em, cậu không nên so đo thứ này với tôi, như cậu nói, Đạo Phong lợi hại hơn tôi nhiều như vậy, tôi chẳng lẽ còn không sống nổi?”

Ngô Gia Vĩ cười một cái, rất nghiêm túc nói: “Anh hiểu lầm ý tứ của tôi rồi, vấn đề này, tôi tối hôm qua đã nghĩ rất lâu, anh tuy chưa mạnh như Đạo Phong, nhưng anh có đặc điểm của chính anh, anh lâm chiến năng lực phản ứng cực nhanh, năng lực sáng tạo cơ hội cùng bắt lấy cơ hội rất mạnh, còn giỏi về lợi dụng mọi thứ trong tay có được… Những pháp khí kia, ở trong tay anh luôn có thể phát huy ra uy lực lớn nhất, một câu, cho dù đối thủ mạnh hơn anh, cũng rất dễ dàng mắc bẫy của anh, một khi để anh bắt lấy cơ hội, đối phương trên cơ bản không có khả năng lật kèo nữa… năng lực của anh ở phương diện này còn ở trên Đạo Phong, ở trên tất cả pháp sư.”

Diệp Thiếu Dương nghe xong một đoạn ca ngợi dài như vậy, hất tóc một cái, nói: “Cậu nói như vậy, người ta rất ngượng ngùng.”

“Nhưng, tu điểm của Đạo Phong, là chấp niệm và khí thế của hắn, bễ nghễ thiên hạ, sát phạt quả quyết, nếu muốn so sánh mà nói, hắn chính là để vương trong pháp sư, vĩnh viễn cao cao tại thượng đối mặt bất cứ cục diện nào, đều không có một tia do dự, còn có hắn thiên phú tu hành cực cao, vạn pháp đều thông… Anh và hắn, vừa lúc bù trừ nhau.”

Diệp Thiếu Dương nghe hắn phân tích, vẻ mặt dần dần nghiêm túc hẳn lên, chậm rãi gật đầu.

Ngô Gia Vĩ nói tiếp: “Lại nói Bảo gia, đặc điểm của Bảo gia, chính là chuyên nhất, pháp thuật hắn biết không nhiều, nhưng La Hán Kim Thân của hắn có nhu có cường, phòng ngự rất mạnh, mỗi lần đoàn đội tác chiến, đều có thể dùng một chiêu này tranh thủ được cho chúng ta rất nhiều thời giờ cùng Cơ hội… Bảo gia là khiến thịt, anh là chiến sĩ toàn năng, quân sự là tôi khôn, Qua Qua biết bay, Mỹ Hoa và Chanh Tử vô địch ở dưới nước, đợi một chút, mọi người đều có đặc điểm, chỉ có tôi không có.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Cậu là thích khách nha.”

“Nhưng tôi chưa làm được bổn phận một thích khách, tôi phân tích một phen, sở trường của tôi chính là tốc độ ra chiêu nhanh, tương đối có thể hiểu rõ điểm yếu của đối phương, nhưng tôi chưa làm được một kiếm phong hầu, giống thích khác thật sự.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Thật ra cậu đã làm rất tốt rồi, tôi không phải khen cậu.”

Nghe xong Ngô Gia Vĩ phân tích đối với nhiều người như vậy, trong lòng Diệp Thiếu Dương cũng kinh ngạc không thôi, hắn không ngờ, lông mày trắng bình thường nhìn qua tương đối thích làm màu lại ngốc nghếch, thật ra có tâm tư tinh tế như vậy.

“Còn chưa đủ. Liên Minh Tróc Quỷ chúng ta, là một đoàn đội, chỉ có mọi người đều tự phát huy sở trường, phối hợp lại, một cộng một lớn hơn hai, đây mới là cuối cùng, bây giờ xa xa không đủ.”

“Cậu… Rốt cuộc muốn nói cái gì?”

“Nói xong rồi, từ hôm nay trở đi, tôi muốn cố ý dựa theo thiên phú của mình đi tu luyện, tận khả năng đem ưu thế phát huy đến mức tận cùng, cho nên chuyện tối hôm qua, cũng khai ngộ cho tôi một lần…” Ngô Gia Vĩ rất hiếm thấy hướng Diệp Thiếu Dương cười cười, “Tôi bây giờ đã tìm được phương hướng, cảm giác rất tốt, chia sẻ với anh một chút.”

“Tốt, tốt tốt, sự tình tốt.” Diệp Thiếu Dương vẻ mặt ngây dại gật gật đầu, thật ra Ngô Gia Vĩ nói những thứ này, hắn đều nghe hiểu, hơn nữa xúc động với hắn cũng rất lớn, làm hắn cảm thấy ngay dại là, phân tích tỉ mỉ chặt chẽ mà thấu triệt như vậy, lại có thể ra từ mồm Ngô Gia Vĩ tên hũ nút này.

Xem ra, hắn thật sự ngộ đạo rồi.

Ngô Gia Vĩ nói xong những thứ này, tỏ vẻ mình muốn đi suy tư hẳn hoi một phen phương thức tu luyện cụ thể, không theo đi Hàng Châu, sau đó tự mình đi phòng ngủ cách vách, đem cửa từ bên trong khóa lại.

Tứ Bảo muốn đi tìm Vương Húc Văn, nghỉ ngơi một lúc cũng đi luôn.


Diệp Thiếu Dương suy tư lời Ngô Gia Vĩ lúc trước nói, đợi Tạ Vũ Tình tới đón mình, mang theo Bích Thanh cùng nhau đi xuống, ở trong ô tô của Tạ Vũ Tình thế mà lại thấy được lão Quách cùng Tuyết Kỳ.


“Ta là đến dẫn đường, bằng không bọn để tìm không thấy nơi đó.” Đối mặt Diệp Thiếu Dương chất vấn, lão Quách nói. Sau đó Tạ Vũ Tình tiếp nhận câu chuyện, nói cho hắn Tuyết Kỳ là cô tìm đến, bởi vì lần trước Diệp Thiếu Dương ở trong chiến đấu với ảnh mi chịu thiệt to, Tạ Vũ Tình có chút nghĩ mà sợ, quyết định lần này nhỡ đâu lại gặp được ảnh mị kia, không để cho Diệp Thiếu Dương một mình chiến đấu nữa, bởi vậy đem Tuyết Kỳ cũng gọi theo.


“Không cần thiết, nếu gặp được mà nói, ta thật ra muốn gặp hắn một chút.” Bích Thanh lạnh lùng nói, đang cầm di động chuyên chú xem phim.


Tạ Vũ Tình tò mò liếc màn hình một cái, sau khi nhìn thấy cô ấy đang xem thế mà lại là Hoàn Châu Cách Cách, cũng lập tức chấn kinh. Diệp Thiếu Dương đành phải giải thích một lần.

Advertisement
';
Advertisement