Rể Nghèo Thành Tỷ Phú - Lâm Hàn (FULL)

Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyenapp và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********

Lam Tư Vũ nghe Lâm Hàn nói vậy thì hơi nhíu mày.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Khi đó là tình thế cấp bách nên cô ta mới đồng ý, nếu không chắc chắn cô ta không thể đồng ý. Dù sao là một sát thủ, nhận tiền của người khác để làm việc cũng cần phải giữ bí mật, đây là vấn đề nguyên tắc.

Mà bây giờ cô ta đã qua khỏi nguy hiểm, hiển nhiên không cần nói cho Lâm Hàn những tin đó nữa.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Mặc dù Lâm Hàn cứu cô ta, trong lòng cô ta rất cảm kích nhưng vẫn không muốn nói cho anh biết những điều này.

Lâm Hàn thấy Lam Tư Vũ không nói thì mỉm cười, anh đã đoán được suy nghĩ của cô ta, cô ta sẽ không dễ dàng nói những tin đó cho anh.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Nhưng anh không vội, dù sao sự thật thế nào thì anh cũng đã đoán được đại khái. Người nhà họ Khổng đã không còn đối phó anh quá gắt gao nữa, sau này anh cũng không cần phải lo nghĩ nhiều, cứ coi nhà họ Khổng là kẻ địch rồi chú ý một chút là được.

Thật ra chỉ cần Lâm Hàn không đối đầu thì người nhà họ Khổng sẽ không gây ra bất kỳ mối đe doạ nào cho anh. Dù sao bên cạnh anh cũng có rất nhiều cao thủ, đừng nói muốn ám sát anh, dù muốn đến gần anh thôi cũng là điều không thể.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Mặc dù Lâm Hàn không biết chi tiết những chuyện này nhưng cũng không quan trọng, chỉ là nữ sát thủ này không nói, mà lúc đầu cô ta đã đồng ý rồi nên trong lòng anh có cảm giác mình bị chịu thiệt.

“Tuỳ cô, dù sao lúc đó cô đã đồng ý rồi, phải thực hiện được mới có thể đi, nếu không cô cứ ở lại đây đi”, Lâm Hàn nói, anh không muốn lãng phí thời gian ở đây thêm nữa nên rời đi.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Mặc dù bây giờ Lâm Hàn không có việc gì làm, nhưng sắp tới anh cũng phải lên đường đến Thiên Kinh, anh không có nhiều thời gian lằng nhằng với nữ sát thủ này.

Ngày mai Lâm Phong sẽ tập trung cao thủ, La Văn cũng sẽ tập hợp nhân viên quản lý, tối mai là có thể xuất phát, lên đường đến Thiên Kinh.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Lam Tư Vũ nghe vậy vẫn im lặng, không nói gì.

Sau khi Lâm Hàn ra khỏi phòng, anh quay đầu nhìn lại nhưng đã đoán được ý của cô gái này.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Cô ta vừa mới tỉnh lại sau khi bị thương nặng nên mới không phải đối thủ của hai cao thủ nhà họ Lâm bên ngoài, mà dù vậy cô ta cũng có thể khiến một người trong số họ bị thương nhẹ.

Hiển nhiên thân thủ nữ sát thủ này cực kỳ tốt, cô ta muốn chờ vết thương lành hơn, khả năng chiến đấu khôi phục một chút là sẽ rời đi.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Đến lúc đó, hai cao thủ nhà họ Lâm cũng không phải đối thủ của cô ta.

Nhưng Lâm Hàn không hề sợ, những thứ khác anh không nhiều, nhưng cao thủ thì anh không thiếu.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Sau đó Lâm Hàn lại điều thêm hơn mười cao thủ đến phụ trách trông coi nữ sát thủ, không cho cô ta rời đi.

Cao thủ nhà họ Lâm khác với cao thủ các thế lực khác, cao thủ nhà họ Lâm đều được đào tạo từ nhỏ bằng cách chọn lọc những người có thiên phú, hơn nữa rất coi trọng việc phối hợp, mười mấy cao thủ nhà họ Lâm liên hợp thì sức chiến đấu sẽ vô cùng kinh người.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Đối mặt với những cao thủ nhà họ Khổng trong quán bar lần trước, Lâm Hàn có thể một mình đánh mấy người, nhưng đối mặt với cao thủ nhà họ Lâm, anh chỉ có thể đấu với ba hoặc bốn người là cùng, nếu nhiều hơn nữa thì anh không phải đối thủ của họ, đây chính là sức mạnh của sự phối hợp giữa các cao thủ nhà họ Lâm với nhau.

Mà Lâm Hàn đã điều hơn mười cao thủ nhà họ Lâm tới, cho dù thân thủ của nữ sát thủ này có giỏi đến đâu cũng không có cơ hội.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Suy cho cùng, thân thủ giỏi hơn nữa thì cũng là người, còn có thể làm gì? Hơn mười cao thủ nhà họ Lâm liên hợp, không ai có thể chống lại được sức chiến đấu của họ.

Sau đó, Lâm Hàn lại hỏi Lâm Phong và La Văn, biết hai bên đều thuận lợi, không cần tới tối mai, chậm nhất là chiều mai họ đã có thể tập trung được toàn bộ nhân thủ và khởi hành, anh cũng yên tâm hơn.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Lâm Hàn về lại phòng mình, liên lạc với Hạ Sương và Dương Khiết.
Sau khi đến thành phố Thiên Kinh, còn ba ngày nữa mới tới hội nghị quý tộc, Lâm Hàn hoàn toàn có thời gian để đến công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh một chuyến, khảo sát tình hình gần đây.
Sau khi hoàn tất việc kiểm tra bên công ty Quang Ảnh, Lâm Hàn sẽ đến nhà họ Tiêu bàn bạc chuyện hội nghị quý tộc lần này với Tiêu Nhã.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Mặc dù hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này cực kỳ quan trọng, nhưng trong lòng Lâm Hàn đã có kế hoạch, dù sao ở trước thực lực tuyệt đối, mọi biện pháp đều thuận tiện hơn, anh cũng không cần suy nghĩ nhiều.
Mà sở dĩ anh dành thời gian đi thị sát công ty Quang Ảnh cũng vì có mục đích riêng.
Công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh là công ty giải trí hàng đầu Hoa Hạ, quy mô và địa vị đương nhiên không cần nói, nhất là thời gian này sau khi Hạ Sương trở thành giám đốc thì công ty còn phát triển tốt hơn. Lâm Hàn thường thấy tin tức và phóng sự liên quan đến công ty trên TV, không cần tìm hiểu cũng biết thời gian này công ty phát triển rất tốt.
Nhưng dù vậy thì với Lâm Hàn, công ty Quang Ảnh cũng chỉ bình thường mà thôi.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Dù sao công ty giải trí cũng chỉ là để kiếm tiền, không có tầm ảnh hưởng gì tới các phương tiện khác. Tiền có thể là sự cám dỗ lớn với những người và những thế lực khác, nhưng với nhà họ Lâm có khối tài sản kếch xù thì lại chẳng hề quan trọng, dù sao Lâm Hàn không thiếu tiền. Sự phát triển mà nhà họ Lâm đang theo đuổi bây giờ không phải là kiếm thêm tiền mà là mở rộng tầm ảnh hưởng về mọi mặt.
Cũng giống như nghiên cứu kỹ thuật thiết bị máy móc hạng nặng của La Quốc giờ đây, đó là để chiếm lĩnh thị trường máy móc hạng nặng toàn cầu, mở rộng tầm ảnh hưởng của nhà họ Lâm.
Chỉ cần có tầm ảnh hưởng, chiếm được vị trí đi đầu thì sẽ không thiếu tiền.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Mà thực ra lần này Lâm Hàn đến thị sát công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh không phải vì công ty, mà là vì Hạ Sương, Dương Khiết và Tần Liên.

Dương Khiết là em vợ của Lâm Hàn, là em gái ruột Dương Lệ, đương nhiên anh cần tìm hiểu và quan tâm đến tình hình gần đây, điều này đương nhiên rất cần thiết. Mà năng lực của Dương Khiết cũng khiến Lâm Hàn hơi bất ngờ, nếu phù hợp thì anh sẽ đào tạo tử tế, tương lai sẽ được giao phó những nhiệm vụ quan trọng, dù sao với quan hệ của cô và anh, anh cũng khá tin tưởng cô.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Mà Hạ Sương cũng là để ươm mầm tài năng, tuy rằng trước đây Lâm Hàn với nhà họ Hạ có chút mâu thuẫn, nhưng những điều đó cũng chỉ là với nhà họ Hạ thôi, anh vẫn có ấn tượng khá tốt với Hạ Sương. Nhất là thời gian này, Quang Ảnh có thể có được thành tựu như vậy hầu như đều do khả năng lãnh đạo tuyệt vời của Hạ Sương.

Lâm Hàn đã biết năng lực của Hạ Sương rất tốt, nhưng anh không ngờ lại tốt đến mức này, vậy nên anh hơi ngạc nhiên.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Mà sau hội nghị quý tộc ở Thiên Kinh sắp tới, khu vực Thiên Kinh sẽ có thêm nhiều ngành công nghiệp khác của nhà họ Lâm, đương nhiên cần rất nhiều người quản lý về mọi mặt. La Văn cũng cung cấp người quản lý, mà Lâm Hàn cũng cần một số nhân tài để họ dẫn dắt các ngành khác. Nếu Hạ Sương phù hợp thì đương nhiên Lâm Hàn sẵn sàng sắp xếp để cô ta dẫn dắt quản lý những ngành nghề khác ở Thiên Kinh.
Advertisement
';
Advertisement