Rể Nghèo Thành Tỷ Phú - Lâm Hàn (FULL)

Chương 987

Hạ Sương nhìn mọi người xung quanh rồi nói: “Xin lỗi mọi người, công ty chúng tôi vẫn còn một số việc cần giải quyết, chúng tôi đang vội nên đi trước. Nếu cần hợp tác, hy vọng mọi người tới công ty chúng tôi nói chuyện. Chú ý, chỉ bàn chuyện hợp tác, không nói những chuyện khác”.

Ý của Hạ Sương rất rõ ràng, chỉ hợp tác với họ, vì vậy đã đến thì công ty bạn phải có nghiệp vụ đúng với truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, như vậy mới có thể đến.

Về phần những người khác muốn có quan hệ cá nhân với họ thì đừng mơ, tặng không cho các cô quần áo, tiền bạc, đồ trang sức… cũng đừng nghĩ tới. Nhận đồ của người thì phải trả, Hạ Sương không muốn nợ họ bất cứ thứ gì, cô không muốn dựa vào danh Tiêu Nhã và Lâm Hàn để lợi dụng những người này.

Hạ Sương chỉ muốn hợp tác với các công ty kinh doanh liên quan, đôi bên cùng có lợi và có được sự hợp tác tốt đẹp cho cả hai bên.

Như vậy đến ngày nào đó, khi những công ty này không cần nhìn sắc mặt Tiêu Nhã và Lâm Hàn nữa vẫn sẽ tiếp tục hợp tác với Quang Ảnh, vậy mới thể hiện được giá trị kinh doanh của truyền thông điện ảnh Quang Ảnh.

Nếu không, sao Hạ Sương không mở thẳng một công ty vỏ rỗng, dựa vào danh tiếng của Lâm Hàn và Tiêu Nhã để kiếm tiền? Như vậy thì có ý nghĩa gì?

Dương Khiết nghe vậy cũng thở phào nhẹ nhõm, bây giờ cô thật sự không muốn giao lưu nhiều với những người này, họ quá ồn ào.

Hạ Sương kéo Dương Khiết đứng lên, chuẩn bị ra về.

Những người xung quanh dù rất muốn giao lưu hợp tác với hai cô thêm nữa, nhưng cũng không dám khiến hai cô nổi giận nên không dám chặn đường, vì vậy họ đã nhường đường cho hai người Hạ Sương.

“Hoan nghênh mọi người đến bàn chuyện hợp tác”, Hạ Sương mỉm cười nói với họ, sau đó kéo Dương Khiết đi, cô ta bước đi trên đôi giày cao gót rời khỏi đại sảnh dưới ánh nhìn chăm chú của hàng ngàn khách mời xung quanh.

Trong đại sảnh lớn nhất của khách sạn Thiên Hoa.

Mấy ngàn khách mời xung quanh nhìn Hạ Sương và Dương Khiết rời đi, trong lòng cảm thấy hơi kỳ lạ.

Họ nhìn thấy rõ ràng vừa nãy hình như Tiêu Nhã đã ngồi bên đó nói chuyện một lúc, còn ăn cùng mấy người đó.

Sau khi Tiêu Nhã đến đại sảnh này, ngoại trừ lên sân khấu phát biểu thì chính là tới bàn đó trò chuyện, sau đó rời đi.

Họ sẽ không tin Tiêu Nhã chỉ ngẫu nhiên tìm một bàn rồi ngồi vào đó ăn, và tình cờ lại là bàn này đâu.

Mà hai người phụ nữ kia rời đi, dường như là vì Tiêu Nhã đã đến bàn đó.

Nhất thời hàng ngàn khách mời đều nhìn chằm chằm Hạ Sương và Dương Khiết, ai nấy đều tò mò quan hệ của Tiêu Nhã với hai cô.

Đồng thời nhiều người cũng thầm nhớ lại dáng vẻ Hạ Sương và Dương Khiết, thậm chí còn có người lén lấy điện thoại ra chụp.

Hiển nhiên, những người này muốn sau khi về điều tra Hạ Sương và Dương Khiết, sau đó lôi kéo quan hệ, làm quen với hai cô.

Dù sao Tiêu Nhã cũng là gia chủ nhà họ Tiêu quý tộc, những người này cố ý muốn tạo quan hệ tốt với Tiêu Nhã, nhưng họ không có tư cách đó, Tiêu Nhã sẽ không cho họ cơ hội, họ không thể lại gần Tiêu Nhã.

Mà dường như hai người phụ nữ này có quan hệ với Tiêu Nhã, vậy nên họ cũng tập trung vào Hạ Sương và Dương Khiết, muốn điều tra xem có thể lôi kéo quan hệ hay không.

Dù sao trong mắt những vị khách này, sau khi thân thiết hơn với Hạ Sương và Dương Khiết, tự nhiên có thể tạo dựng mối quan hệ tốt đẹp với Tiêu Nhã.

Mặt khác, có thể khiến Tiêu Nhã coi trọng như thế chắc chắn không phải người bình thường, bản thân hai cô gái này cũng rất đáng để kết giao.

Cảm nhận được ánh mắt những người xung quanh, Hạ Sương và Dương Khiết cũng thấy hơi kỳ lạ.

Tuy nhiên hai cô cũng coi như đã quen, không thể hiện ra mặt, nhanh chóng rời khỏi đại sảnh rồi đến bãi đỗ xe.

Sau khi lên xe, Hạ Sương và Dương Khiết đều không tự chủ thở phào nhẹ nhõm.

Dương Khiết chưa bao giờ gặp tình huống này, có thể gắng gượng không thể hiện ra bất kỳ hành động nào khác đã là tốt lắm rồi.

Còn Hạ Sương, mặc dù đã thấy rất nhiều sự kiện lớn, nhưng sự kiện lớn thế này cô ta vẫn chưa gặp bao giờ.

Dù sao hơn một ngàn người này đều không phải người bình thường, mà là người thuộc tầng lớp thượng lưu.

Hạ Sương vốn chỉ xuất thân từ thế gia nhỏ của đại phương mà thôi, thậm chí còn không thể sánh với thế gia ở thành phố Thiên Kinh này.

Không ngoa khi nói rằng hàng ngàn người trong đại sảnh vừa nãy, thế lực phía sau mỗi người ít nhất cũng tương đương với nhà họ Hạ, hơn nữa phần lớn đều vượt xa nhà họ Hạ.

Advertisement
';
Advertisement