Rể Nghèo Thành Tỷ Phú - Lâm Hàn (FULL)

Chương 1106

Lâm Hàn gọi cho hội trưởng lão của nhà họ Lâm, ra lệnh cho nhà họ Lâm làm hai việc. Thứ nhất là bắt đầu từ hôm nay phải xếp Dương Lệ vào mục tiêu bảo vệ cấp một, phải có cao thủ đỉnh cao âm thầm bảo vệ hai mươi bốn tiếng đồng hồ.

Thứ hai là yêu cầu nhà họ Lâm phái cao thủ ở gần đến thành phố Phụng Thiên vùng Bắc Đông đợi lệnh, theo Lâm Hàn làm một chuyện.

Chuyện thứ nhất tất nhiên hội trưởng lão đồng ý. Dù sao hội trưởng lão cũng đã không kiểm soát được chuyện cưới vợ của Lâm Hàn, mà Lâm Hàn cũng kiên quyết giữ Dương Lệ làm vợ mình. Vậy thì Dương Lệ chính là bà chủ tương lai của nhà họ Lâm, đương nhiên trở thành mục tiêu bảo vệ cấp một của nhà họ Lâm, không được để xảy ra bất cứ chuyện gì ngoài dự liệu.

Còn mệnh lệnh thứ hai của Lâm Hàn, người của hội trưởng lão cũng hơi nghi ngờ, muốn hỏi mục đích của Lâm Hàn, nhưng Lâm Hàn từ chối trả lời.

Hội trưởng lão không còn cách nào khác, sau khi hỏi ý kiến Lâm Thiên Tiếu, được sự đồng ý của Lâm Thiên Tiếu, cũng chỉ đành làm theo lời của Lâm Hàn.

Chẳng mấy chốc, hội trưởng lão nhà họ Lâm truyền từng mệnh lệnh của Lâm Hàn xuống, cao thủ của nhà họ Lâm ở gần thành phố Phụng Thiên vùng Bắc Đông không có chuyện quan trọng thì lập tức lên đường tiến về thành phố Phụng Thiên, chuẩn bị giúp Lâm Hàn làm việc.

Sau khi kết thúc cuộc gọi với hội trưởng lão nhà họ Lâm, Lâm Hàn lại gọi cho Tiêu Nhã.

Mặc dù đã xin sự giúp đỡ từ nhà họ Lâm, nhưng Lâm Hàn cũng hiểu cao thủ nhà họ Lâm ở gần thành phố Phụng Thiên vùng Bắc Đông chưa chắc đã đủ. Mặc dù sau cũng sẽ có nhiều cao thủ của nhà họ Lâm đến đó, nhưng trong vòng một ngày chưa chắc đã đủ người để anh đảm bảo sẽ cứu được Trương Thiên Sơn.

Cho nên, để bảo đảm không có sơ suất, đề phòng bất cứ tình huống ngoài ý muốn nào có thể xảy ra, Lâm Hàn tất nhiên sẽ cố gắng dùng hết sức mạnh lớn nhất của mình đến thành phố Phụng Thiên vùng Bắc Đông giải cứu Trương Thiên Sơn.

Nhà họ Tiêu ở không xa thành phố Phụng Thiên vùng Bắc Đông, hiển nhiên là sẽ đến kịp. Hơn nữa, nhà họ Tiêu cũng là quý tộc, đồng minh đáng tin cậy của Lâm Hàn, lại có thực lực này, đương nhiên có thể giúp được anh.

Ngay sau đó, Lâm Hàn gọi cho Tiêu Nhã.

Ở hầm mỏ của nhà họ Tiêu tại ngoại ô thành phố Thiên Kinh.

Từ khi Tiêu Nhã trở thành bà chủ nhà họ Tiêu, cuối cùng mấy ngày này cũng đã tiếp nhận toàn bộ sản nghiệp và nhân công của nhà họ Tiêu.

Lúc này, Tiêu Nhã đang ở hầm mỏ, đích thân giám sát việc xây dựng lại hầm mỏ.

Hầm mỏ này là sản nghiệp chủ yếu của nhà họ Tiêu, khôi phục kinh doanh đương nhiên là vô cùng quan trọng với họ.

Tiêu Nhã là thiên tài thương nghiệp, đương nhiên không chỉ là khôi phục kinh doanh, mà trong lúc khôi phục còn có kế hoạch nhân cơ hội này mở rộng quy mô.

Lúc hầm mỏ đang hoạt động bình thường, muốn mở rộng quy mô cần phải dừng hoạt động, còn mở rộng trong lúc khôi phục chắc chắn sẽ không ảnh hưởng đến đến việc sản xuất, khá là thuận tiện.

Đang giám sát, Tiêu Nhã nghe chuông điện thoại mình vang lên, nhìn qua thì là số điện thoại của Lâm Hàn, cả người lập tức ngẩn ra.

Trước kia không biết có bao nhiêu ngày đêm, Tiêu Nhã đều không nhịn được muốn gọi vào số máy này, nhưng cuối cùng đã kìm lại. Tiêu Nhã tự nhủ mình không nên quấy rầy cuộc sống hôn nhân của Lâm Hàn, vì vậy không có chuyện gì thì tuyệt đối sẽ không liên lạc với Lâm Hàn.

Không ngờ lúc này Lâm Hàn lại chủ động gọi tới.

Tiêu Nhã do dự một lúc, sau đó lập tức nhận cuộc gọi.

Điện thoại vừa được kết nối, nhưng lại im lặng trong chốc lát.

Lâm Hàn nhìn điện thoại, xác nhận đã kết nối, bèn lên tiếng: “Tiêu Nhã, tôi có chuyện cần cô giúp đỡ”.

Tiêu Nhã ở đầu bên kia nghe vậy khẽ thở dài, thầm nhủ quả nhiên, chỉ là vì quan hệ đồng minh nên mới gọi điện thoại cho cô, không phải là quan hệ riêng tư.

Nhưng Tiêu Nhã cũng trả lời: “Anh nói đi”.

Ngay sau đó, Lâm Hàn bèn kể sơ về chuyện Trương Thiên Sơn cho Tiêu Nhã nghe.

Tiêu Nhã nghe xong, không hề do dự nói: “Đương nhiên tôi có thể phái cao thủ đến đó, nhưng anh phải nghĩ cho kỹ, chỉ dựa vào cao thủ của tôi và anh có đủ để đối phó với cao thủ dưới trướng Tạ Kiến An và cao thủ của những thế lực khác không? Hay là cứ đợi nhóm người của Uông Nghĩa và La Võ trở về. Dù sao trải qua trận chiến lần trước, cao thủ của nhà họ Tiêu tôi cũng đã bị thương nghiêm trọng, bồi dưỡng cao thủ cần có rất nhiều tài nguyên và thời gian, phía tôi còn chưa bồi dưỡng được cao thủ mới”.

Lâm Hàn lại khẽ lắc đầu, nói thẳng: “Không cần, tôi còn có vài cao thủ khác nữa, phía cô chỉ cần phái cao thủ đến là sẽ đủ người”.

Tiêu Nhã nghe vậy hơi nghi ngờ, Lâm Hàn còn có thể điều động cao thủ đến?

Nhưng nghi ngờ thì nghi ngờ, Tiêu Nhã cũng không hỏi nhiều mà đồng ý luôn, bảo đảm rằng người của cô ấy sẽ đến thành phố Phụng Thiên trước khi Lâm Hàn đến Bắc Đông.

Sau khi bàn bạc một số chi tiết, Lâm Hàn kết thúc cuộc gọi với Tiêu Nhã.

Advertisement
';
Advertisement