Rể Nghèo Thành Tỷ Phú - Lâm Hàn (FULL)

Chương 1344

Nên trên thực tế, cao thủ nhà họ Tiêu chỉ có một nửa tài giỏi nhất mà thôi, một nửa không đủ điều kiện hoàn toàn không được góp mặt, thế nên hơn năm trăm người này anh có thể chắc chắn là không có chút vấn đề nào, dù bọn họ có muốn soi mói đến cỡ nào đi nữa cũng không thể tìm nổi một cọng lông.

Theo kế hoạch của Lâm Hàn và Tiêu Nhã thì tất nhiên mọi thứ không dừng lại ở đó, lừa bọn họ rơi vào cái bẫy của hai người đặt ra là không đủ, cứ tiếp tục thế này, dù người của ba quý tộc lớn không kiểm tra ra được tay đấm bình thường hay bất lỳ vấn đề gì, dù cuối cùng bọn họ phải buông tay chấp nhận cho anh tham gia hội nghị quý tộc Thiên Kinh thì mục tiêu của hai người họ vẫn còn xa lắm.

Dựa theo tình huống này, nếu xét theo thực lực, Lâm Hàn và nhà họ Tiêu có thể tranh giành được rất nhiều tài nguyên béo bở, nhưng cũng chỉ có thể mà thôi, mục đích của hai người bây giờ không phải là tranh giành lợi ích cho mình ở hội nghị quý tộc lần này, mà là thống lĩnh tất cả các quý tộc, gián tiếp thống lĩnh cả thế lực vùng xám của Thiên Kinh, đó mới là mục tiêu chính.

Huống chi, dù họ chỉ cần lợi ích thì có lẽ mọi thứ cũng không diễn ra thuận lợi đến vậy, chắc chắn ba nhà kia sẽ không trơ mắt nhìn Lâm Hàn và Tiêu Nhã cắn nuốt đi hơn nửa lợi ích, chắc chắn họ sẽ nghĩ ra cách khác, đến lức đó sẽ có rất nhiều phiền phức.

Vì vậy thay vì Lâm Hàn và Tiêu Nhã tranh giành đến cá chết lưới rách với ba nhà quý tộc kia vì chút lợi ích nhỏ thì chi bằng họ trực tiếp tham lam hơn một chút, trực tiếp thống lĩnh tất cả, thế thì tiện hơn rất nhiều còn gì? Lợi ích ư? Lâm Hàn tự chia cho mình là được, căn bản không cần phải phí công phí sức đi tranh giành, một lần mệt thoải mái suốt về sau.

Tất nhiên, chuyện đó cũng không đơn giản như những lời nói miệng, theo kế hoạch của Lâm Hàn và Tiêu Nhã thì tất cả mọi thứ chỉ vừa mới bắt đầu, không tốn vài ngày thì không thể hoàn thành được, dù sao cũng là những quý tộc lớn nhất Hoa Hạ, Lâm Hàn muốn thống lĩnh tất cả bọn họ thì tất nhiên không thể dễ ăn.

Đầu tiên, một trận chiến là điều bắt buộc, anh muốn đứng đầu tất cả các quý tộc thì phải có chiến tranh, nếu không chắc chắn bọn họ không bao giờ chịu cúi đầu, phải đánh ngã hết bọn họ thì mới có thể thống lĩnh bọn họ. Phải cho họ thấy sức mạnh tuyệt đối áp đảo thì mới khiến họ phải hạ thấp bản thân mình, sau này mới dễ dàng thống lĩnh họ.

Lần kiểm tra này chính là cơ hội tốt nhất, nên biết rằng năm trăm cao thủ anh mang tới không chỉ áp đảo về số lượng, mà mỗi người trong số đó đều có bản lĩnh rất lớn, có thể nói là mạnh hơn số cao thủ mà những người kia có được.

Tuy chỉ là kiểm tra mà thôi, mài dũa các thứ thì khi ra tay phải giữ chừng mực, nhưng gặp phải cao thủ mạnh, đánh nhau chỉ là chuyện trong nháy mắt, ai mà biết xảy ra chuyện gì? Nhỡ có gì bất ngờ, đánh ai đó bị thương cũng là chuyện có thể hiểu được. Hơn năm trăm người bên Lâm Hàn đã được dặn dò trước, một khi ra tay thì phải dùng hết sức, phải đánh cho bên kia bị thương thật nặng, dù không đến nỗi đánh chết nhưng khiến họ nằm trên giường mười ngày nửa tháng, không có sức chiến đấu là điều tất yếu.

Xét về bản lĩnh cá nhân, so với Lâm Hàn bên này thì cao thủ nhà họ Tiêu có thể yếu hơn một chút, nhưng sẽ không chịu thiệt trong tay cao thủ của ba nhà quý tộc này, không đến nỗi bị thương, khi được chọn trúng thì họ chỉ cần tự bảo vệ mình là ổn.

Cao thủ nhà họ Lâm thì khỏi phải bàn, tất cả đều có thể vượt xa số cao thủ của ba nhà quý tộc kia, đánh người bị thương là chuyện bình thường.

Cuối cùng chính là người của Tôn Hàn Các, tuy phối hợp lại không bằng cao thủ nhà họ Lâm, nhưng sức chiến đấu riêng lẻ lại trên cơ hẳn, dù sao họ cũng là những cao thủ đã trải qua không biết bao nhiêu chiến đấu sinh tử, kinh nghiệm cao hơn những cao thủ bình thường không biết bao nhiêu lần.

Trên quảng trường bên ngoài sân vận động ở ngoại ô thành phố Thiên Kinh.

Lúc này, các thế lực của Vùng Xám thành phố Thiên Kinh đều đã tập hợp.

Lúc được biết phải kiểm tra Lâm Hàn và hơn năm trăm người nhà họ Tiêu mang đến, cao thủ của các gia tộc ở bên ngoài cũng tập trung lại xem.

Tuy số người của mỗi gia tộc cũng không nhiều, dù là nhà họ Khổng mạnh nhất trong bốn quý tộc cũng chỉ có hơn tám mươi cao thủ đến mà thôi.

Nhưng Vùng Xám Thiên Kinh có rất nhiều thế lực, cao thủ của các gia tộc đều tập trung ở nơi này thì đương nhiên phải đông người, hiện trường cũng có hơi chen chúc.

Thấy cảnh này, Lâm Hàn cũng thầm thấy ngạc nhiên, suy cho cùng Vùng Xám thành phố Thiên Kinh cũng có rất nhiều thế lực, hơn nữa còn có rất nhiều thế lực mạnh, cho nên cao thủ có mặt thật sự hơi nhiều.

Tuy Vùng Xám Bắc Đông đã là một nơi khá nổi tiếng ở Hoa Hạ nhưng cũng có vàng thau lẫn lộn, có chút chênh lệch với Vùng Xám Thiên Kinh, về mặt cao thủ, Lâm Hàn cảm thấy có thể chênh lệch một hai phần.

Đương nhiên Vùng Xám Bắc Đông cũng có không ít thế lực, nhưng đa số hoàn toàn không có bao nhiêu cao thủ, dù có thể đưa ra cao thủ thì cũng không nhiều, cho nên mới có ít cao thủ như thế. Đây là tình trạng bình thường của đa số các thế lực ở Hoa Hạ, dù sao bồi dưỡng cao thủ cũng rất tốn kém, không phải gia tộc nào cũng bồi dưỡng nổi.

Nhưng Vùng Xám thành phố Thiên Kinh lại khác, chỉ cần là một thế lực có chút tiếng tăm đều có hoặc nhiều hoặc ít một vài cao thủ, có lẽ là vì các thế lực ở nơi đây khá chú trọng việc bồi dưỡng cao thủ, cho nên xét tổng thể Vùng Xám Thiên Kinh có khá nhiều cao thủ, chắc chắn là nơi có nhiều cao thủ nhất trong các Vùng Xám của Hoa Hạ.

Lâm Hàn thầm cảm thán, đồng thời cũng vui mừng vì kế hoạch hoàn chỉnh đã lập ra cùng Tiêu Nhã trước đó. Nếu phải dùng bạo lực, năm trăm cao thủ Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến chắc chắn rất đông, là một lực lượng vô cùng mạnh mẽ, nhưng nếu đối mặt với sự liên hợp của tất cả các thế lực của Vùng Xám Thiên Kinh thì đúng là hoàn toàn không đáng chú ý.

Lúc này, ba quý tộc cũng bắt đầu kiểm tra.

Advertisement
';
Advertisement