Sáu người chị gái cực phẩm của tôi - Trương Minh Vũ - Lâm Kiều Hân (Truyện full)

Chẳng hiểu sao trong lòng Lâm Kiều Hân cực kỳ căng thẳng.

Trương Minh Vũ cười ha ha: "Thôi, chúng ta nghiên cứu kế hoạch báo thù đi".

Tần Minh Nguyệt gật đầu, tiết lộ thông tin: "Hiện giờ chúng tôi biết được tin nhà họ Chung đang chuẩn bị cho cuộc giao dịch vào rạng sáng ngày mai".

"Địa điểm ở bến cảng, do nhà họ Hà vận chuyển".

"Bên mua thì đến giờ vẫn chưa điều tra ra".

Trương Minh Vũ lặng lẽ gật đầu, hỏi: "Hiện tại đã có kế hoạch gì chưa?"

Tâm trạng anh cực kỳ phấn khởi.

Nhà họ Chung và nhà họ Hà đều tham gia trong chuyện này!

Nếu được thì một phát bắt gọn là tốt nhất!

Tần Minh Nguyệt nghiêm mặt đáp: "Kế hoạch là ngày mai nghĩ cách giám sát cuộc giao dịch của họ, sau khi giao dịch hoàn thành thì bắt cả hai bên lại".

"Như thế thì số hàng hóa trên tàu đủ để khép tội nhà họ Hà rồi".

Trương Minh Vũ im lặng gật đầu.

Kế hoạch có rồi đấy, nhưng chắc chắn việc áp dụng thực tiễn sẽ rất khó khăn.

Một mình Chung Hải thôi đã khó đối phó rồi.

Chưa kể anh cũng không biết người của nhà họ Âu Dương có nhúng tay vào vụ án này không.

Tần Minh Nguyệt nói tiếp: "Tàu chở hàng của nhà họ Hà có thể giao cho người trong sở cảnh sát theo dõi".

"Nhưng địa điểm giao dịch của họ thì phải trông cậy vào hai chúng ta thôi, nhiều người sẽ bị phát hiện".

Trương Minh Vũ gật đầu, lại hỏi: "Còn tin tức gì nữa không?"

Cô ta lắc đầu, trả lời: "Tạm thời không, lát nữa tôi sẽ gửi thời gian và kế hoạch cụ thể cho anh sau".

Trương Minh Vũ đồng ý.

Một lát sau, các món ăn được mang lên.

Ba người bắt đầu dùng bữa.

Trong đôi mắt xinh đẹp của Lâm Kiều Hân đầy vẻ lo âu.

Nhưng cô chẳng giúp được gì.

Cuối cùng, Lâm Kiều Hân chỉ biết thở dài thườn thượt.

Ba người nhanh chóng ăn hết bữa cơm.

Tần Minh Nguyệt đã vội vàng rời đi sau khi nhận một cú điện thoại.

Trong phòng ăn chỉ còn lại Trương Minh Vũ và Lâm Kiều Hân.

Đôi mắt cô đong đầy suy tư.

Trương Minh Vũ cười ha ha: "Đừng lo gì cả, chắc chắn tôi sẽ không sao đâu, chỉ cần kế hoạch lần này thành công".

"Tôi nhất định không tha cho Chung Tử Kính!"

Lâm Kiều Hân gật đầu, trong lòng đầy ấm áp.

Trước kia, cô luôn phải gánh chịu tất

cả trách nhiệm cho nhà họ Lâm.

Advertisement
';
Advertisement