Sáu người chị gái cực phẩm của tôi - Trương Minh Vũ - Lâm Kiều Hân (Truyện full)

Ngay sau đó, mọi người xung quanh đều im lặng đứng sau lưng đám người Dạ Thập Nhất.

Vẻ mặt ai cũng nghiêm túc.

Trương Minh Vũ ngã xuống đất, vẫn không thể đứng dậy.

Quá đau!

Cô gái yên lặng đi về phía trước.

Ngay sau đó, các cô gái xếp thành ba hàng im lặng đi theo.

Rất chỉnh tề!

Một cảm giác áp bức vô hình trong nháy mắt tràn ngập khu rừng!

Đám người Dạ Thập Nhất căng thẳng.

Trong mắt Tần Minh Nguyệt cũng hiện lên vẻ kinh ngạc.

Đám người này...

Khóe miệng Tần Minh Nguyệt chậm rãi nở nụ cười, ánh mắt nhìn về phía Trương Minh Vũ càng thêm sáng ngời!

Trương Minh Vũ hoàn toàn phớt lờ.

Giờ khắc này, trong mắt anh tràn đầy vẻ hào hứng!

Anh siết chặt nắm đấm!

Là chị ấy!

Thật sự là chị ấy!

Chẳng mấy chốc, một nhóm cô gái đã đến trước mặt anh.

Những cô gái phía sau đứng lại thẳng tắp!

Nhưng cô gái phía trước không có ý định dừng lại.

Chạy thẳng đến chỗ Trương Minh Vũ!

Tần Minh Nguyệt bực bội trợn tròn mắt, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên vẻ bất mãn.

Nhưng cô ta không nói nhiều.

Cô gái kia càng lúc càng đến gần Trương Minh Vũ!

Trương Minh Vũ kích động đến mức sắp hét lên!

Thật sự là...

Chẳng mấy chốc, trong lòng anh dâng lên cảm giác chua xót!

Toàn bộ những tủi thân và khó khăn dường như đã tìm thấy lối ra!

Sống mũi cay cay!

Khi cô gái đến trước mặt anh, đôi mắt xinh đẹp ngoài vẻ lạnh lùng, còn tràn đầy sự đau lòng!

Chẳng mấy chốc, mặt nạ che mặt đen được tháo xuống.

Để lộ khuôn mặt quyến rũ...

Chính là Hàn Quân Ngưng!

Ầm!

Trong đầu Trương Minh Vũ ầm ầm nổ vang!

Mặc dù đã sớm đoán ra, nhưng sau khi nhìn thấy mặt thật, anh vẫn không khỏi... run rẩy!

Cô gái dừng bước.

Trương Minh Vũ gượng cười nói: "Chị sáu, chị… đến rồi”.

Có rất nhiều điều muốn nói...

Nhưng khi đến miệng, lại không biết nên nói gì.

Hàn Quân Ngưng ngồi xổm xuống, nhìn chằm chằm Trương Minh Vũ.

Thật lâu sau, mới vươn tay xoa đầu Trương Minh Vũ, áy náy nói: "Em trai, chị... đến muộn rồi”.

Nói xong, đôi mắt trở nên ẩm ướt, cô ấy có thể nhìn ra được Trương Minh Vũ đau đớn biết nhường nào.


Trương Minh Vũ toét miệng cười nói: "Cũng không muộn, đến được là tốt rồi ạ”.
Advertisement
';
Advertisement