Sáu người chị gái cực phẩm của tôi - Trương Minh Vũ - Lâm Kiều Hân (Truyện full)

Lâm Kiều Hân nói: "Được rồi, tắm rửa nhanh còn đi ngủ, có muốn em giúp anh không?"

Trương Minh Vũ cười nói: "Không cần, anh không có việc gì”.

Nói xong, đi vào phòng vệ sinh.

Lâm Kiều Hân lẳng lặng nhìn bóng lưng Trương Minh Vũ, khóe miệng chậm rãi hiện lên nụ cười.

Trái tim treo lơ lửng cuối cùng cũng buông lỏng.

Hơn nữa lấy được lời hứa của Trương Minh Vũ, Lâm Kiều Hân không còn gì phải lo lắng.

Trương Minh Vũ từ phòng tắm đi ra.

Tắm xong, cả người nhẹ nhõm!

Mới ra tới đã thấy Lâm Kiều Hân thay xong đồ ngủ.

Lúc này, cô đang dựa vào đầu giường yên lặng đọc sách.

Ánh sáng ấm áp của đèn ngủ làm cho căn phòng ấm cúng hơn.

Nghe thấy tiếng bước chân, Lâm Kiều Hân nhẹ nhàng đặt quyển sách trong tay xuống, cười nói: "Xong rồi à?”

Một nụ cười khiến mọi thứ xung quanh đều bị lu mờ.

Trương Minh Vũ cười nói: "Ừ, anh tắm xong rồi”.

Dứt lời, anh đi vòng qua một bên rồi yên lặng ngồi xuống.

Lâm Kiều Hân đang đắp chăn, đôi mắt đẹp mơ hồ trở nên dịu dàng.

Lẳng lặng nhìn.

Ngược lại Trương Minh Vũ cảm thấy hơi xấu hổ.

Rất rõ ràng...

Đêm nay Lâm Kiều Hân ngủ ở đây.

Trương Minh Vũ cũng không suy nghĩ nhiều.

Dù sao... sớm đã thành thói quen, thậm chí trong lòng còn có cảm giác chờ mong.

Chẳng mấy chốc, Trương Minh Vũ đã lên chui vào chăn.

Lâm Kiều Hân yên lặng đặt cuốn sách trong tay vào ngăn tủ bên cạnh.

Tắt đèn.

Căn phòng chìm trong bóng tối.

Khóe miệng Trương Minh Vũ chậm rãi hiện ra một nụ cười.

Cảm giác này... thật sự rất hưởng thụ.

Trương Minh Vũ hơi di chuyển cơ thể, điều chỉnh thành tư thế thoải mái.

Lâm Kiều Hân khẽ cắn răng.

Trên khuôn mặt lộ ra vẻ chần chừ.

Dường như đang cố gắng đưa ra quyết định ...

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Trương Minh Vũ mơ mơ màng màng, rất nhanh đã tiến vào trạng thái mơ hồ, giống như đang ngủ mà không phải ngủ.

Lâm Kiều Hân không cảm thấy buồn ngủ.

Không chân thật lắm.

Mặc dù Trương Minh Vũ đang ở bên cạnh, nhưng vẫn cảm thấy trống rỗng.

Thật lâu sau, Lâm Kiều Hân nhẹ giọng hỏi: "Anh... ngủ rồi sao?"

Trương Minh Vũ khẽ động.

Nhưng mơ mơ màng màng... cũng không có phản ứng.

Tiếp tục ngủ.

Thấy vậy, trong mắt Lâm Kiều Hân lóe lên vẻ phấn khích.

Ngủ rồi sao?

Ngay sau đó, Lâm Kiều Hân nhẹ nhàng cử động cơ thể.

Giả vờ như trở mình, xê dịch về phía Trương Minh Vũ.

Advertisement
';
Advertisement