Trương Minh Vũ hoàn toàn chìm trong giấc mộng, không nhận ra bất cứ thứ gì.
Lâm Kiều Hân im lặng nhìn chằm chằm.
Sự kích thích càng rõ ràng hơn, đã sắp vượt ra khỏi tầm kiểm soát!
Khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Kiều Hân hơi ửng hồng.
Rốt cuộc mình bị làm sao vậy? Sao bây giờ...
Nhưng dù cho trong lòng không thể chấp nhận được thì sự kích thích này cũng có thật, còn rất rõ ràng nữa!
Ực!
Lâm Kiều Hân nuốt nước miếng một cách đầy khó khăn.
Nhưng...
Một lúc sau Lâm Kiều Hân mới thử hỏi lại: “Trương Minh Vũ?”
Đợi một chốc....
Trương Minh Vũ vẫn không có bất kỳ một cử động nào.
Mặt của Lâm Kiều Hân đỏ đến mức có thể vắt được ra nước!
Ngay sau đó, đôi mắt xinh đẹp của Lâm Kiều Hân hiện lên vẻ kiên định!
Muốn thì cứ làm đi!
Do dự cái gì chứ?
Vào lúc này, hơi thở của Lâm Kiều Hân dần dần nóng lên.
Cô nhẹ nhàng ngẩng đầu, từ từ lại gần Trương Minh Vũ.
Mấy ngày nay không có Trương Minh Vũ ở đây.
Cuối cùng cô cũng nhận ra vị trí của Trương Minh Vũ trong lòng mình!
Mặc dù cô cũng không dám tin, nhưng... Đây là sự thật!
Hô hấp của Lâm Kiều Hân càng trở nên nóng bỏng hơn!
Im lặng xông lên!
Đột nhiên, trên môi xuất hiện một cảm giác mềm mại.
Cơ thể mỏng manh của Lâm Kiều Hân run lên dữ dội!
Một dòng điện mạnh mẽ nhanh chóng chạy qua bên cơ thể cô!
Cảm giác thỏa mãn mãnh liệt này....
Hơi thở của hai người đan xen nhau.
“Ưm..”.
Trương Minh Vũ khẽ kêu lên một tiếng, cơ thể khẽ nhúc nhích.
Lâm Kiều Hân nhanh chóng rụt đầu lại.
Hồi hộp quá!
Trương Minh Vũ nhanh chóng bình tĩnh lại và ngủ tiếp.
Lâm Kiều Hân thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng cảm giác thỏa mãn mãnh liệt vừa nãy vẫn còn đọng lại ở trong lòng!
Cực kỳ thoải mái!
Một lúc sau, Lâm Kiều Hân nở ra một nụ cười đầy thỏa mãn.
Nhắm mắt lại.
Lặng lẽ khoác tay và đôi chân dài lên người của Trương Minh Vũ.
Thoải mái đi vào giấc ngủ.
Nhanh chóng chìm vào giấc mộng đẹp.
Lần này... Yên tâm hơn rồi.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Trương Minh Vũ mơ mơ màng màng mở mắt ra.
Nhìn một vòng...
Trời đã sáng rồi mà... Sao lại mệt mỏi thế này nhỉ?
Trương Minh Vũ cau mày.
Chưa ngủ đủ sao?
Một giây sau đó anh lại phát hiện ra cơ thể của mình... rất nặng?
Hử?