Sáu người chị gái cực phẩm của tôi - Trương Minh Vũ - Lâm Kiều Hân (Truyện full)

 

 Trương Minh Vũ nhanh chóng dẫn Lâm Kiều Hân chạy về phía trước.  

 

Tất cả mọi người đều sửng sốt.  

 

cô gái hít sâu một hơi, giận dữ gào to: “Ngây người ra đó làm gì? Mau đuổi theo đi!”  

 

Đến tận lúc này, đám người đang sửng sốt mới tỉnh táo lại, nhanh chóng đuổi theo.  

 

Nhưng…  

 

Sao bọn họ có thể đuổi kịp tốc độ của Trương Minh Vũ cơ chứ?  

 

Chỉ một lát sau, Trương Minh Vũ đã dẫn Lâm Kiều Hân biến mất trong tầm mắt của mọi người.  

 

Một đám người đuổi theo cả buổi, đuổi theo đuổi theo… rồi không thấy bóng người đâu cả.  

 

Cuối cùng, bọn họ chỉ có thể từ bỏ.  

 

cô gái đồ đỏ siết chặt nắm tay, trong mắt tràn đầy vẻ tức giận lạnh lùng.  

 

Đang không ăn một cái tát?  

 

Chủ yếu nhất là… người tát đờ mờ bỏ chạy rồi!  

 

Một lát sau, cô gái đồ đỏ nghiến răng nghiến lợi nói: “Tìm! Dù có lật tung cả Tịnh Châu thì cũng phải tìm ra bọn họ cho tôi!”  

 

“Nghe chưa?”  

 

Sáu người đàn ông đồ đỏ nơm nớp lo sợ nói: “Vâng!”  

 

Mọi người nhanh chóng tản ra, trong mắt đám người vây xem cũng hiện lên vẻ giận dữ.  

 

Một lát sau, toàn bộ thành Tịnh Châu đều bắt đầu vận chuyển, đối tượng truy nã chính là Trương Minh Vũ.  

 

Giờ phút này, Trương Minh Vũ đã dẫn Lâm Kiều Hân xuống tới gara ngầm.  

 

Sau một buổi đấm đá, cả hai người đều mệt mỏi.  

 

Lâm Kiều Hân lái xe.  

 

Hai người nhanh chóng lái xe ra nơi ầm ĩ, chạy về phía trang viên.  

 

Trong mắt Lâm Kiều Hân vẫn còn tràn đầy vẻ phấn khích.  

 

Trương Minh Vũ cười hỏi: “Sao hả? Đánh người vui không?”  

 

Ơ…  

 

Lâm Kiều Hân giận dữ lườm anh một cái: “Đánh người xấu mới vui, đánh người tốt không vui chút nào.”  

 

Trương Minh Vũ bất đắc dĩ lắc đầu.  

 

Lâm Kiều Hân ngạc nhiên hỏi: “Vì sao lúc sau đám người vây xem lại lao lên đánh anh vậy? Lúc đầu bọn họ chỉ đứng xem trò thôi mà?”  

 

Trương Minh Vũ nhướng mày.  

 

Đúng rồi…  

 

Anh cũng cảm thấy rất khó hiểu.  

 

Trương Minh Vũ nghĩ nghĩ rồi nói: “Chắc là có liên quan đến dân tộc của bọn họ.”  

 

Còn cụ thể thế nào thì Trương Minh Vũ cũng không biết.  

 

Lâm Kiều Hân yên lặng gật đầu.  

 

Sau đó, cô lại bắt đầu phấn khích mà hỏi thăm các loại kỹ xảo tát mặt.  

 

Trương Minh Vũ dốc lòng dạy dỗ.  

 

Anh cũng không biết mình nói có đúng hay không, dù sao thì mọi thứ đều chỉ là kinh nghiệm đánh người của riêng anh.  


Lâm Kiều Hân học hỏi được khá nhiều. 

Advertisement
';
Advertisement